Nhà Báo Việt Thường

Nhà Báo Việt Thường

Tìm kiếm bài Blog than huu cua Nha Bao Việt Thường xin gõ chữ vào đây

Wednesday, March 2, 2011

Nam Nhân -Dương Thu Hương gái TNXP của đại-việt-gian HCM 12 Het 6







Thanh Niên Xung Phong gái Dương Thu Hương của đại-việt-gian Hồ chí Minh

Nam Nhân (Quân nhân QLVNCH)

Từ những sự thành công trong việc cài lũ nằm vùng trong lòng nước Việt-Nam Cộng-Hòa, tạo thành lực lượng hỗ trợ đắc lực cho cái mà việt-gian cộng-sản gi là ba mũi giáp công” đã khiến cho nhân dân Việt Nam có thêm ngày Quốc Hận 30-4-75.

Sau khi việt-gian cộng-sản đặt ách độ hộ lên toàn bộ Việt Nam Cộng-Hòa nói riêng (cả nước nói chung), chúng đã đưa ra mọi đường lối chính sách mà mục tiêu cuối cùng là nô lệ hóa toàn thể Quân, Cán, Chính Việt Nam Cộng-Hòa cả tinh thần lẫn vật chất. Một trong những thủ đoạn đó là lợi dụng thành quả của tụi ăn cơm quốc gia thờ ma cộng sản đã khiến nhân dân Việt Nam Cộng Hòa bị mơ hồ hóa về vai trò thực sự của tập đoàn việt-gian cộng-sản, cho nên mới có chuyện đóng tiền đi học tập, có nghĩa là tự nguyện vào tù. Đối với những công thương gia tin vào lời nói của những tên chóp bu của việt-gian cộng-sản từ Lê Duẩn đến Nguyễn Hữu Thọ rằng sẽ duy trì “năm thành phần kinh tế”. Thế là cái lực lượng duy nhất có thể làm thay đổi tình hình, sau 30/4/75, là Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa, có thể sẽ kết hợp với những người Việt Nam làm nô lệ ở phía Bắc tỉnh giấc mộng du sau khi được vào tới Việt Nam Cộng Hòa, sẽ kết hợp với nhau để viết lại lịch sử.

Nhưng điều đó không thể xảy ra được nữa, bởi vì lực lượng Việt Nam Cộng Hòa hầu hết đã nằm sau hàng kẽm gai của các nhà tù mọc lên như nấm.

Có một điều mà việt-gian cộng-sản không ngờ tới, là chỉ trong một thời gian ngắn đã hình thành nên một cộng đồng tỵ nạn việt-gian cộng-sản ngày càng đông, càng mạnh, khiến cho việt-gian cộng-sản cũng phải tự nhắc nhở đến cái gọi là “vấn đề ai thắng ai vẫn còn mang tính thời sự”.

Cồng đồng người Việt tỵ nạn việt-gian cộng-sản ngày càng mạnh cả về số lượng, cả về kinh tế, và tinh thần chống cộng, và tinh thần đoàn kết chống cộng đã tạo nên một sức mạnh, mà tập đoàn việt-gian cộng-sản rất lo ngại. Có điều lực lượng Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa vẫn còn bị chúng khống chế trong nhà tù, và ở hải ngoại, nếu để ý chúng ta sẽ thấy một số những tên chuyên tổ chức biểu tình chống đối cả hai nền Đệ nhất và Đệ nhị cộng hòa, và chúng đã viết thành sách hẳn hoi (như Đinh Thạch Bích, chửi Tổng thống Ngô Đình Diệm là “chó nhẩy bàn độc”, chửi toàn bộ Quân, Cán, Chính của cả hai nền Đệ Nhất và Đệ Nhị Cộng Hòa) cùng với lũ cơ hội và một số có họ hàng, bà con trong binh lính hoặc công an việt-gian cộng-sản, cũng như một số đã đầu hàng việt-gian cộng-sản để lập ra một cái gọi là mặt trận Hoàng Cơ Minh (nay đổi tên là đảng Việt Tân) đã thiêu rụi niềm tin phục quốc của người Việt tỵ nạn việt-gian cộng-sản bằng trò “Kháng Chiến Phở Bò”, cũng như chở lậu thuốc phiện. Nói cho dễ hiểu là kháng chiến dổm. Đến khi những quân-nhân Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa được ra khỏi nhà tù của việt-gian cộng-sản, ra hải ngoại, thì có nhiều người bị bệnh tật, phải chịu đựng cảnh gia đình tan nát, chịu đựng sự hành hạ của bệnh tật cho nên không còn nhiệt tình trong vấn đề phục quốc. Một số khác đã chấp nhận sự tẩy não của việt-gian cộng-sản để trở thành quân cờ chính trị trên bàn cờ của việt-gian cộng-sản thực thi âm mưu thôn tính cộng đồng người Việt tỵ nạn việt-gian cộng-sản.




Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa vẫn là đối tượng bị việt-gian cộng-sản nhắm tới. Với sự tiếp sức của tổ chức Việt Tân, với những tên bất lương đầu hàng kiểu Toàn Phong Nguyễn Xuân Vinh, chúng đã thao túng, tiến tới vô hiệu hóa mọi họat động của Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa. Cho đến nay, tình hình các tổ chức đã bị thoái hóa như thế nào, chắc chắn mọi người không ai là không nhận ra. Nhưng vì các cơ quan truyền thông ngôn luận đã bị tập đoàn việt-gian cộng-sản trực tiếp hoặc gián tiếp chỉ đạo, nên những tiếng nói trung thực chỉ như tiếng chim gõ kiến trong cánh rừng hoang.

Tuy nhiên, những người có tâm huyết vẫn cất lên tiếng nói chính nghĩa, vạch trần tội ác của tập đoàn việt-gian cộng-sản với tên đại tội đồ của dân tộc Việt Nam trong suốt chiều dài lịch sử của Việt Nam, đó là Hồ chí Minh.

Chính vì thế, việt-gian cộng-sản đã phải tuyển lựa một đội ngũ đặc công đỏ để đưa ra hải ngoại.

Tại sao?

Tại vì tình hình thế giới đã có những biến đổi sâu sắc, nhất là hệ thống tay sai của Nga xô ở Đông Âu và mẫu quốc Nga xô đã sụp đổ. Tình hình trong nước Việt Nam gặp không biết bao nhiêu những khó khăn, nhất là về kinh tế và ngoại giao. Trong khi đó cộng đồng người Việt tỵ nạn việt-gian cộng-sản đã trở thành một mỏ đô la lộ thiên và một nguồn chất xám dồi dào. Đó cũng là tiếng loa thổi vào trong nước những luồng tư tưởng dân chủ nhân bản và cách mạng giành quyền thực sự làm người, thoát cảnh nô lệ, cho mọi tầng lớp nhân dân Việt Nam. Chính vì thế tập đoàn việt-gian cộng-sản coi mục tiêu quan trọng đối với sự sinh tử của chúng là phải thôn tính bằng được cộng đồng người Việt tỵ nạn việt-gian cộng-sản bằng phương pháp hòa bình (vì không thể dùng bạo lực được, để có thể làm sở hữu chủ cái mỏ đô la lộ thiên, nguồn chất xám phong phú. Và cũng nhờ đó bịp được những tiếng nói chính nghĩa cảnh tỉnh cho quần chúng thấy được tội ác của tập đoàn việt-gian cộng-sản, mà cái gốc của nó là tên đại việt-gian đại tội đồ Hồ chí Minh.

Kể từ khi tên đặc công đỏ Bùi Tín ra hải ngoại đã viết và nói những gì, gặp gỡ những ai, và ai đã tạo điều kiện cho tiếng nói của Bùi Tín tuyên truyền cái gọi là “quên quá khứ, xóa bỏ hận thù”, “hòa giải, hòa hợp” (giữa cộng sản và người tỵ nạn việt-gian cộng-sản, cũng như "giúp đỡ xây dựng quê hương bằng bốn quỹ tình thương").

Thấy được kết quả bước đầu của Bùi Tín, cho nên chúng chỉ có kế hoạch bốn năm, như Bùi Tín tự thú. Nhưng rồi bốn năm qua đi, cộng đồng người việt tỵ nạn việt-gian cộng-sản dù bị sự lừa đảo phản bội của tổ chức Hoàng Cơ Minh và các loại hoạt đầu chính trị khác, vẫn bằng mọi phương pháp tìm cách phục quốc. Một trong những phương pháp là vạch tội tập đoàn việt-gian cộng-sản nói chung và đặc biệt các tội ác của tên đại tội đồ Hồ chi Minh: Về cải cách ruộng đất và sửa sai cải cách ruộng đất; về đấu tranh tư tưởng và đấu tranh chống nhân văn giai phẩm; về chỉnh đốn tổ chức cho đến cải tạo công thương nghiệp tư bản tư doanh, cho đến việc hợp tác hóa nông nghiệp, hợp tác hóa công nghiệp và thủ công nghiệp. Thực chất những thứ đó là tước đoạt toàn bộ đất đai ruộng đồng, ao hồ sông biển, tài nguyên thiên nhiên, tư liệu sản xuất và công cụ sản xuất đều trở thành tài sản của tập đoàn việt-gian cộng-sản (núp dưới từ công hữu).

Cho nên tập đoàn việt-gian cộng-sản đã xử dụng nhóm Hoàng minh Chính, như chính hắn đã tự khai đã lên kế hoạch "tiểu Diên Hồng" từ 1991.

Tên Vũ Thư Hiên được cử ra hải ngoại để giúp đặc công đỏ Bùi Tín mở rộng mạng lưới tuyên truyền đỏ ở Đông Âu. Đó là lý do tờ Đàn Chim Việt ra đời. Đồng thời Vũ Thư Hiên cùng Bùi Tín có trách nhiệm giúp đỡ, cộng tác với Việt Tân trong việc thổi phồng tên ăn cắp thơ Nguyễn Chí Thiện để trở thành một thứ “bố già” ở hải ngoại.

Vì sao?

Vì qua sự hoạt động của Bùi Tín, tập đoàn việt-gian cộng-sản đã biết rằng cộng đồng người Việt tỵ nạn, qua vụ Hoàng Cơ Minh đã mất lòng tin, đồng thời qua vụ Nga xô sụp đổ làm người ta nghĩ rằng chỉ có người cộng sản giác ngộ, phản tỉnh mới có thể lật đổ được tập đoàn việt-gian cộng-sản. Chính vì thế, đội lốt trong vai tác giả tập thơ vô đề, tập đoàn việt-gian cộng-sản đã dùng hết công suất tuyên truyền bịp bợm của toàn bộ hệ thống chính trị của chúng, cả trong và ngoài Việt Nam, hy vọng tên Nguyễn Chí Thiện sẽ được giải Nobel về văn chương, nhờ đó có thể trở thành lãnh tụ tinh thần và chính-trị của cộng đồng người Việt tỵ nạn việt-gian cộng-sản.

Ngoài ra, chúng còn thông qua tên đặc công đỏ Vũ Thư Hiên, với sự hỗ trợ của những tên dân chủ cuội trong nước để thực hiện một âm mưu vô cùng quan trọng của tập đoàn việt-gian cộng-sản là chạy tội cho tên đại tội đồ Hồ chí Minh, đồng thời cũng che đậy một phần nào bộ mặt đặc công đỏ của Vũ Thư Hiên.

Đó là việc Vũ Thư Hiên trong cuốn “Đêm giữa ban ngày” đã đưa ra:

1- Hồ chí Minh bị Lê Duẩn và Lê Đức Thọ khống chế, chỉ tồn tại như một bù nhìn;

2- Chuyện tình của Hồ chí Minh với Nguyễn thị Xuân (còn gọi là Nông thị Xuân), càng chứng minh thêm việc Hồ chí Minh bị mất quyền. Và cái tin này được sự tô vẽ của Vũ Thư Hiên, để làm món quà tặng cho người Việt tỵ nạn việt-gian cộng-sản, chứng minh rằng cha con Hiên là những nhân vật quan trọng, và Hiên đã dám đưa ra một tin động trời như vậy thì chứng tỏ rằng Hiên là một tên phản tỉnh “thứ thiệt”.

Xin được trích lại đoạn viết của Vũ Thư Hiên kể về cái chết của chị em Nông Thị Xuân, Nông thị Vàng mà kẻ chủ mưu là Trần Quốc Hoàn. Dưới đây là phần Vũ Thư Hiên trao đổi với Nguyễn Tạo (người kể về cái chết của Nông thị Xuân):

(Trích):

- "Cụ Hồ không có ý kiến gì về mấy cái chết oan khuất đó?

Ông Nguyễn Tạo đăm chiêu suy nghĩ:

- Có nhiều điều chúng ta không biết được – ông nói, giọng bùi ngùi – tôi nghĩ thân phận Bác lúc ấy cũng tội nghiệp lắm. Biết nói với ai? Với Lê Duẩn? Hay Lê Đức Thọ? Hay nói thẳng với Trần Quốc Hoàn. Tôi nghĩ Bác cũng là con người, Bác cũng biết đau khổ. Nhưng cái thế của Bác buộc Bác phải im lặng.

- Nghĩa là, theo Bác, ông Hồ không có lỗi trong mấy cái chết nói trên?

- Không?

- Nhưng sự im lặng trước cái chết của họ? Ông Hồ cũng không có lỗi? Tôi gặng – bỏ ra ngoài mối quan hệ tình cảm, chỉ nói tới cái chết oan khuất của một con người, với tư cách đồng bào?

- Thế hệ các anh khắc nghiệt trong phán xét. – Ông thở dài – Tôi hiểu các anh. Các anh vô can. Chúng tôi tự đặt mình trong sự ràng buộc với Đảng với những quyết định của nó, dù sai dù đúng. Chúng tôi lo lắng cho uy tín Đảng. Chúng tôi cảm thấy nhục nhã nếu Đảng bị phỉ báng. Đảng là cuộc sống tinh thần của chúng tôi, là danh dự chúng tôi. Bác cũng vậy. Ông cụ cũng đau đớn lắm chứ. Ông cũng là con người. Như mọi người.Các anh khác. Các anh chỉ nhìn thấy một lẽ công bằng, đòi phải có nó, đòi mọi sự phải sòng phẳng. Cái đó là phải thôi. Đúng chứ không sai. Nhưng có nên như vậy không nhỉ?"

(hết trích).

tên đại tội đồ việt gian Hồ chí Minh

các tên việt gian Lê Duẩn và Lê Đức Thọ

tên đặc công đỏ Vũ Thư Hiên và TNXP gái Dương Thu Hương

Cái lưu manh của Vũ Thư Hiên chính là ở đoạn văn này. Dùng kiểu đối thoại với Nguyễn Tạo, hắn đã nhét vào mồm Nguyễn Tạo những lời bào chữa cho Hồ:

1.- Hồ chí Minh không còn thực quyền mà là bù nhìn trong thời gian chị em Nông thị Xuân, Nông thị Vàng bị giết (kẻ chủ mưu giết là Trần Quốc Hoàn, có sự toa rập của Lê Duẩn và Lê Đức Thọ.)

2.- Việc giết ngay Nông thị Xuân là một chứng minh cụ thể nhất cái thân phận bù nhìn của Hồ chí Minh. Không thể có một sự diễn tả nào khá hơn kiểu diễn tả như nói trên.

3.- Hồ chí Minh, qua mồm Nguyễn Tạo, đã nhắc nhở khéo cho mọi người biết rằng, cái cảnh này hệt như kiểu trong chuyện Tam Quốc của Tàu, Tào Tháo công khai cho giết vợ của Hiến đế. Dù là vua, nhưng là vua bù nhìn, nên Hiến đế chỉ đành khóc và đau đớn âm thầm nhịn nhục như một “con người bình thường”.

Khi đọc đoạn Tào Tháo giết vợ Hiến đế, chắc người ta chỉ căm thù Tào Tháo chứ ít ai lại nghĩ đến việc trách cứ Hiến đế, dù lúc đó Hiến đế đang là vua. (thời Trần cũng có chuyện anh em vua Trần bị buộc phải trao đổi vợ theo lệnh của Trần thủ Độ. Chưa thấy một ai lên án vua nhà Trần).

Nếu câu chuyện thực sự là như vậy, thì quả rằng Vũ Thư Hiên đã góp phần bạch hóa tội ác của việt-gian cộng-sản. Nhưng sự thực thì khác hẳn. Bởi vì qua kinh nghiệm của Bùi Tín cũng như của Nguyễn Minh Cần và một vài tên nằm vùng khác ở Việt Nam hải ngoại, Vũ Thư Hiên biết rằng hầu hết mọi người tuy có căm thù việt-gian cộng-sản, nhưng lại không hiểu gì về cộng-sản, từng đường đi nước bước của chúng, đều hoàn toàn mơ hồ. Cho nên để thủ thế, Vũ Thư Hiên đã Bịa ra cuộc đối thoại với Nguyễn Tạo, để vừa lèo lái dư luận đi theo hướng suy nghĩ của Nguyễn Tạo (thực ra là của chính Vũ Thư Hiên và tập đòan chóp bu việt-gian cộng-sản, để xóa bỏ không chỉ tội ác của Hồ trong vụ Nông thị Xuân, trong việc gọi là bốn cuộc cách mạng (cải cách ruộng đất, chỉnh đốn tổ chức, cách mạng văn hóa tư tưởng, cải tạo công nghiệp tư bản tư doanh) cũng như vụ Mậu Thân 1968, và đặc biệt là vụ ra nghị quyết 15 (khóa 2), tháng 1-1959, phát động vũ trang xâm lược Việt Nam Cộng Hòa.

Nếu những ai đã có dịp nghiên cứu tương đối tỉ mỉ quá trính hoạt động của tên đại tội đồ Hồ chí Minh và tập đoàn việt-gian cộng-sản, thì sẽ thấy rằng:

1- Vụ Nông thị Xuân bị giết chết vào năm 1958 tại Hà nội. Thời gian này là lúc Hồ đã nắm gọn quyền lực tuyệt đối, cả vể đảng, cả về quân đội, cả về công an, cả về hành chánh, đối ngoại v.v… Bởi vì, Trường Chinh đã bị lột chức Tổng bí thư; một cánh tay mặt của Trường Chinh là Lê văn Lương bị đuổi ra khỏi bộ chính trị, ra khỏi cái ghế trưởng ban tổ chức trung ương, chỉ còn được là ủy viên dự khuyết trung ương, đang bị đi chịu kỷ luật tại khu 4 Việt Nam. Hồ đã giao cho Lê Đức Thọ, nguyên là phó của Lê văn Lương, đang là ủy viên trung ương việt-gian cộng-sản, làm quyền trưởng ban tổ chức trung ương. Trần Quốc Hoàn được làm bộ trưởng công an là chính đích thân Hồ chí Minh lựa chọn và đề bạt (trong “Đêm giữa ban ngày” chính Vũ Thư Hiên đã khẳng định điều đó). Và lúc ấy Trần Quốc Hoàn cũng mới chỉ là ủy viên trung ương chính thức. Nghĩa là cả Lê Đức Thọ và Trần Quốc Hoàn đều không là ủy viên bộ chính trị.

Hoàng Quốc Việt, một cánh tay đắc lực khác của Trường Chinh cũng bị đuổi ra khỏi bộ chính trị chỉ còn là ủy viên trung ương không mà thôi.

Còn Lê Duẩn lúc ấy chẳng qua bầu bán, đã được Hồ chí Minh ưu ái chỉ định làm quyền bí thư thứ nhất.

Thử hỏi rằng với chức vụ như vậy; với công ơn được Hồ vừa ban phát ân sủng như vậy, bộ ba Lê Duẩn, Lê Đức Thọ, Trần Quốc Hoàn, có đủ uy tín cũng như có đủ gan để áp đảo Hồ chí Minh hay không? Chưa nói đến là tuy có chuyện sửa sai cải cách ruộng đất và sửa sai chỉnh đốn tổ chức, nhưng Hồ đã trút bỏ mọi tội ác đó lên đầu cấp dưới, và uy tín của hắn vẫn hơn hẳn tất cả lũ tay sai của hắn cộng lại.

Việc Nông thị Xuân bị giết chết là một sự thật. Nhưng ai giết và tại sao phải đến tận cuối thập niên 80, câu chuyện mới bị đưa ra khỏi vòng bí mật. Ai đưa và đưa với mục đích gì. Chúng tôi sẽ có dịp trở lại chia sẻ với quý bạn đọc. Chỉ có điều chúng tôi xin được cung cấp tới bạn đọc rằng: Tên đại tội đồ Hồ chí Minh là kẻ ra lệnh thủ tiêu Nông thị Xuân.

Còn tất cả những điều Vũ Thư Hiên viết về vụ Nông thị Xuân, với sự toa rập của Nguyễn Minh Cần đã chứng minh rằng khả năng hư cấu của tên đặc công đỏ Vũ Thư Hiên và tên hiếp dâm nhân viên dưới quyền là Nguyễn Minh Cần hoàn toàn rất trẻ con. Xin tạm đưa ra một hai thí dụ:

1- Muốn kể cho Vũ Thư Hiên biết về cái chết của Nông thị Xuân, thử hỏi cần gì mà Vũ Đình Huỳnh phải đưa Vũ Thư Hiên lên tận chỗ xảy ra vụ án để rù rì với nhau, trong lúc cả hai cha con đều đang bị theo dõi. Cả hai cha con Vũ Thư Hiên ở Hà Nội cũng khá lâu chỉ cần ngồi nhà cũng có thể kể ra được, như Vũ Thư Hiên đã kể cho chúng ta biết.

2- Làm sao Vũ Đình Huỳnh là có thể biết tỉ mỉ như chính Vũ Đình Huỳnh là kẻ thực hiện chỉ thị của Hồ về vụ thủ tiêu này đối với Nông thị Xuân.

3- Làm sao Nguyễn Tạo không biết rằng cha con Vũ Thư Hiên đã bị tù về tội danh “làm gián điệp cho nước ngoài, xét lại, chống đảng”, để đến nỗi có bị bệnh điên rồ không mà kể cái chuyện chết người đó cho một thằng nhóc nổi tiếng trùm nói phét ở Hà nội; chưa kể đến Vũ Đình Huỳnh vào tù đã “thành khẩn” nhận tội.


Nguyễn Việt Chiến, Việt Phương, Nguyễn Trọng Tạo

Rõ ràng việc Nguyễn Tạo kể ra chuyện này không có một mục đích gì cả!!! Chưa nói đến rằng, chắc chắn cuộc đối thoại với Nguyễn Tạo là do Vũ Thư hiên bịa ra.

Dương Thu Hương: Đi tiếp con đường của Vũ Thư Hiên

Nếu chúng ta có dịp đọc cuốn “Đỉnh cao chói lọi” của TNXP gái Dương Thu Hương, từ Việt Nam qua Pháp (chắc cho gần với Vũ Thư Hiên) để hư cấu ra câu chuyện tình của Hồ chí Minh với Nông thị Xuân. Đồng thời cũng qua cuốn “Đỉnh cao chói lọi” muốn chứng minh lại một lần nữa Hồ chí Minh đã bị nhóm Lê Duẩn, Lê Đức Thọ, Trần Quốc Hoàn áp bức và hành hạ dã man như thế nào. Và con người Hồ thật là người, đầy nhân ái, giản dị cao thượng???

Để rửa tội cho Hồ chí Minh khỏi bộ mặt đẫm máu của nhân dân Việt Nam, Dương Thu Hương đã sai lầm mà dùng máu của ả bôi lên mặt lên mồm Hồ chí Minh.

Viết “Đỉnh cao chói lọi”, Dương Thu Hương làm cái việc phóng đại quan điểm của Vũ Thư Hiên về Hồ chí Minh, nên cũng giống như Vũ Thư Hiên, ả TNXP này đã bất chấp sự thực lịch sử, bất chấp không gian thời gian cũng như hư cấu đến cả những người thân cận xung quanh Hồ. Như vợ chồng Vũ Kỳ là một thí dụ, kẻ đã được Hồ chí Minh cho theo làm thư ký riêng từ những ngày cuối tháng 8 năm 1945, đêm đầu Hồ từ rừng núi về đến huyện Từ Liêm, tạm ngủ tại đó, trước khi lén vào Hà nội. Dương Thu Hương cùng những tên trí thức ngựa ở Paris tưởng rằng với tác phẩm ba xu đó, tên tuổi cả bọn sẽ leo ngang đỉnh tháp Eiffel. Nhưng khốn nỗi: Chó không thể nói được tiếng người và con quạ chỉ biết kêu chứ không biết hót.

Kết luận: Chỉ cần lưu ý đến mấy điểm dưới đây chúng ta có thể biết được Dương Thu Hương và đồng bọn đang phục vụ cho ai và ai đang phục vụ cho Dương Thu Hương để ả có thể hoàn thành cái nhiệm vụ tiếp nối bước chân bồi bút đỏ của Vũ Thư Hiên…

1- Dương Thu Hương tự nhận việc phê phán mấy tên việt-gian cộng-sản là làm giặc. Có nghĩa ả đã công khai thú nhận hành động của mình là phi nghĩa, là sai trái. Còn tập đoàn việt-gian cộng-sản là đúng, là chính nghĩa. Cho nên ả còn nhấn mạnh “tội ác làm giặc” của ả rằng: Các con của ả mà đi theo bước chân của ả thì sẽ bị ả “rút phép thông công”.

2- Dù Dương Thu Hương đã viết những gì từ khi ả biết cầm bút, thì tác phẩm chót “Đỉnh cao chói lọi” và lá thư mà ả gửi cho nhà báo Huy Đức về vụ Hồ Thu Hồng có tác dụng phủ nhận tất cả những điều mà ả đã viết từ trước. Bởi những thứ đó chỉ là những đòn phép để tạo ra một bộ mặt “Dân chủ, đối lập” để có thể cưỡi lên đầu lũ trí thức ngựa ở hải ngoại và xử dụng lũ truyền thông bất lương nhằm biến đổi hình ảnh thực của tên đại việt gian Hồ chí Minh, con yêu tinh râu xanh biến thành bộ mặt một con người bình thường.

Cho nên cuốn “Đỉnh cao chói lọi” ra đời cùng lúc tập đoàn việt-gian cộng-sản tổ chức học tập cái gọi là: “Tư tưởng và đạo đức Hồ chí Minh” cho mọi tầng lớp nhân dân Việt Nam ở trong nước và cả trong… cộng đồng người Việt tỵ nạn việt-gian cộng-sản!!!???

Xong nhiệm vụ, nên Dương Thu Hương đã tuyên bố gác bút là như vậy.

(Hết)

Anh quốc, ngày 27 tháng 2 năm 2011

Nam Nhân (Quân nhân QLVNCH)



No comments:

Thời Sự "Nóng"





------------------------------------------

---------------------------------------------------------
Vân Anh -Ngày 1 tháng 10 Hà Nội Chính Thức Bán Nước Cho Bắc Kinh
----------------------------------------