Giọt nước mắt VUI!
( vì thằng khốn nạn Kim Chánh Nhật đã vào địa ngục)
Không khóc thì bọn chó đẻ sẽ bỏ tù cả họ.
Nam Nhân (Quân nhân QLVNCH)
“Khi vui bật khóc, buồn tênh lại cười”
Trong vài ngày qua, tin tức hàng đầu loan tải trên các phương tiện truyền thông trên thế giới đã liên tục đưa tin Kim Jong Il, kẻ cai trị dân chúng Bắc Hàn đã thình lình “nghỉ chơi”. Thực sự, hắn đã đầu hàng vô điều kiện, khi trong tay và dưới quyền của hắn còn đủ mọi thứ để đàn áp, bóc lột mọi quyền làm người của người dân Bắc Hàn, và còn hăm he đe dọa nước Nam Hàn. Chẳnng những thế, với điều kiện như vậy, dưới quyền cai trị của giòng họ Kim Jong, theo tục cha truyền con nối, kiểu vua chúa thời quân chủ chuyên chế này. Đôi lần, Kim Jong Il đã mạnh tiếng mè nheo với anh chàng “sen đầm quốc tế” nữa chứ.
Theo dõi trên radio, truyền hình, báo chí, người ta không còn mấy ngạc nhiên về sự kiện người dân Bắc Hàn bật khóc, bò cả ra đất… khóc thành tiếng thật to, nước mắt họ chảy dòng dòng…
Nói theo kiểu một số người từng nói, thì dân Bắc Hàn đã khóc như chưa bao giờ được khóc như vậy khi nghe loan tin trên; tưởng ngay cả khi cha mẹ, chồng hoặc vợ, người thân của họ qua đời, chưa chắc họ đã tỏ bày cơn xúc động tột cùng đến như thế.
Tên Bút Nô Tố Hữu
Thảo nào, tên văn nô Tố Hữu được sinh ra và lớn lên nhờ cơm gạo Việt Nam, hít thở không khí của Việt Nam… nhưng khi nghe tin Stalin ngủm củ tỏi, tên văn nô này đã làm một bài thơ bốc mùi như sau:
Stalin`s and Lenin`s bodies in Lenin mausoleum
“ĐỜI ĐỜI NHỚ ÔNG
Xít ta lin! Xít ta lin!
Yêu biết mấy nghe con tập nói,
Tiếng đầu lòng con gọi Xít ta lin.
Mồm con thơm sữa xinh xinh,
Như con chim của hoà bình trắng trong.
Đêm qua loa gọi ngoài đồng,
Tiếng loa xé ruột xé lòng xiết bao!
Làng trên xóm dưới xôn xao,
Làm sao ông đã làm sao mất rồi,
Xít ta lin! Xít ta lin!
Hỡi ơi! ông mất đất trời biết không?
Thương cha, thương mẹ, thương chồng
Thương thân thương một, thương ông thương mười (10)”
Xem cảnh người dân Bắc Hàn qua hình ảnh, các đoạn phim thời sự sau cái chết của tên độc tài Kim Jong Il, những ai theo dõi đều đã thấy người dân sống dưới chế độ độc tài Bắc Hàn quả đáng thương. Và ngược lại, guồng máy độc tài cai trị họ thì đáng nguyền rủa và nên xóa bỏ, để thay thế bằng một chính phủ dân chủ tự do do người dân họ bầu ra.
Người viết lại nhớ đến chuyện dân nước mình tại miền Bắc trước đây, khi tên đại việt-gian Hồ chí Minh “nghỉ thở, nín chơi”, nói văn vẻ một tí là hắn “đi vào miền miên viễn chiêm bao của thiên đường cộng-sản” vào ngày 2/9/1969. Cả dân miền Bắc cũng đã “phải” xúc động không kém gì dân Bắc Hàn hiện nay.
Có người thời đó khi được hỏi “Tại sao lại phải khóc như vậy, trong khi đời sống người dân tại miền Bắc vẫn bị bọn cầm quyền bóp nghẹt, khủng bố,… thì bọn khủng bố chết được tên nào hay tên đó chứ? Như vậy thực giả ra sao?”. Câu trả lời: “Không giả vờ khóc, mà bọn công an nó nhìn thấy được, thì khốn không những mình đi tù "cải tạo", mà cả gia đình, người thân cũng bị liên lụy nữa!!!...” Có người còn thành thật hơn: “tên đầu đảng nó chết thì người dân mừng chứ có thương tiếc gì đâu... nhưng mừng quá, thì người ta cũng chảy nước mắt được vậy. Rồi thì cũng lo… vì không biết tên nào nó sẽ thay thế nắm quyền và có lơi lơi cho nhân dân dễ thở một tí không??? !!!”…
Không phải đến khi những tên chóp bu trong tập đoàn Việt gian cộng-sản ngủm củ tỏi như Hồ, Phạm văn Đồng, Trường Chinh… người dân Việt tại miền Bắc Việt Nam mới có kinh nghiệm khóc…VUI như vậy. Mà nhân loại đã từng: Không chỉ buồn rầu, đau khổ vì bị đàn áp, bóc lột, bị tước đoạt quyền làm người, bị tra tấn, tù đày không tội … người ta mới khóc, mà khi Vui mừng quá, con người cũng để cho những giọt lệ vui lăn dài trên má.
Những ai đã chứng kiến cảnh các lực sĩ, sau khi đoạt được giải vô địch điền kinh tại các cuộc tranh tài thể thao, nhất là trong các kỳ thi thế vận hội. Các anh chị lực sĩ đoạt được giải vô địch, trong lúc được đại diện ban tổ chức trao huy chương vàng, cúp bạc… bản quốc thiều được trổi và cờ quốc gia của họ được kéo lên. Không ai là không thấy họ đã xúc động vì mừng vui đến chảy nước mắt. Có đôi khi cơn xúc động đã khiến cho các anh chị lực sĩ còn nức nở thêm đôi phút sau đó.
Những hình ảnh qua truyền thông khắp nơi trong mấy ngày qua nói chung và của Bắc Hàn nói riêng, một khi tin tắt thở của các tên trùm cai trị đất nước này được loan ra, thì đại đa số người dân đều bật khóc VUI cả.
Những giọt nước mắt hy vọng cho tương lai được tươi sáng hơn!!! Thoát cảnh trâu ngựa, gông cùm, khủng bố, bóc lột cho tham vọng của một nhúm tên trong tập đoàn cai trị trên đầu trên cổ họ. Giọt nước mắt vui!!!
“Giọt nước mắt vui bỗng bật tuôn
Tin hay: lãnh tụ hết mần tuồng
Từ nay hy vọng đời thay đổi
Mong bớt cảnh người bóc lột luôn?!!!”
Riêng Việt Nam mình thì vẫn mong đợi:
“Mai này giọt lệ vui mừng
Chan hòa trên má, trên môi mọi người
Xóa tan tàn ngược một thời
Gieo bao binh lửa ngút trời quê hương
Không còn những cảnh nhiễu nhương
Việt gian dứt điểm, tan phường ngoại xâm
Nội thù, xác định chớ lầm
Bao năm cướp phá, buôn dân đã từng
Tay mình góp tạo nỗi mừng
Non sông một giải hòa chung tiếng cười
Cờ Vàng tung ngọn thắm tươi
Cháu con Hồng Lạc sống đời an vui.”
Anh quốc, ngày 21/12/2011
Nam Nhân (Quân nhân QLVNCH)
No
one really knows how bad it is, but it’s much worse than I thought
possible. Piecing together information from satellite images and eye
witness accounts, Amnesty International suspects that the horrific
concentration camps in North Korea are growing. Some 200,000 people live
as slaves – enduring starvation, torture, and rape while performing
hard labor. Many die every year, only to be replaced by fresh bodies. Of
those that survive, few will ever be released. Deemed ‘prisoners’, the
victims of North Korea’s political pogroms are interned for the smallest
criticisms of the regime of Kim Jong-Il, and when they are carried away
their extended families are rounded up as well. This is not genocide,
it’s not a war crime, it’s an unending consequence of North Korea’s
authoritarian government. And it’s been getting worse for the last
decade. Amnesty International’s satellite research shows these slave
camp expanding, their populations swelling with ‘criminals’ as the
general population starves inside its borders and refugees who are
caught trying to leave North Korea are executed…or sent to these gulags.
Sixty years ago the world was embroiled in a global war that saw some
of the worst crimes against humanity we had ever experienced. Today, the
concentration camp lives on in North Korea. Will this evil still be
with us another sixty years from now? Despite all my hope about the
future, a voice inside me says ‘yes’…I can’t believe this is still
happening.
We are confronted with so many atrocities in global news that it’s hard to pierce our desensitized skin. I can’t describe the horrific conditions in the North Korean slave camps, but Jeong Kyoungil can. He was detained for years at Yodok, officially known as Kwan-li-so (reeducation center) Number 15. Inside its walls he fought frostbite from the bitter cold, starvation, endless work, and a continual stripping of his humanity. He describes how the death of fellow inmates was a joy – an opportunity – because burying these bodies earned an extra helping of food. To starving slaves such as Kyoungil, a few more bites of corn gruel was the difference between life and death. In the following video from Amnesty Internation, Kyoungil describes more of his time in Yodok, and the soul wrenching things he saw there.
Since the formation of these sinisterly named reeducation centers in the 1950s, Amnesty International counts only a sparse 30 or so individuals who have managed to be freed and then leave North Korea to tell their tales. Among them was Kang Chol-Hwan who survived a decade in Yodok, fled to China, and eventually wrote an account of his time in the camp: Aquarium of Pyongyang. Yet those who are consigned to reeducating “Revolutionary Zones” in these camps aren’t the worst off, for there is the possibility that they will be freed after years of deadly conditions. In the camps’ “Total Control Zones” no end is in sight. Dissidents and their families who are sent to the Total Control Zones will be there for the rest of their lives. Short or long as they may be. In the long history of the North Korean gulags, Amnesty International counts only three individuals to have escaped, fled far enough, and survived long enough to tell their tales. North Korea controls the information within its borders, and they leave precious few to bare witness to the crimes that go one inside the Kwan-li-so.
While it’s hard to imagine those crimes getting worse, it’s very likely they are becoming more numerous. Amnesty International recently published satellite imagery that shows North Korea’s prison camps have expanded considerably in the last decade. Amnesty International has been working for years to highlight the growing human rights abuses in North Korea. Their latest work took satellite images of four of the six major camps associated with political prisoners. These camps, located in South Pyongan, South Hamkyung, and North Hamkyung show major expansions in facilities for both prisoners and guard personnel when compared to images from 2001. Along with these overhead photos, Amnesty International was able to talk with some prisoners, such as Jeong Kyoungil. In Yodok alone, there is thought to be roughly 50,000 victims held without legal recourse. It is very likely that most of these people will die in Yodok due to starvation. Between 1999 and 2001, it is estimated that nearly 40% of the camp population died of malnutrition. Others lost ears, toes, and limbs to frostbite. Others were raped and forced to abort children. The fate of most is simply unknown.
North Korea’s government may hide these crimes from their population, and they may deny these atrocities to the UN, yet these camps are blatantly visible from above. North Korea seems to have done little to disguise their size and growth from satellites passing overhead. You can even see some of these structures in the old photos on Google Earth and other digital globes (go to 39.674163 N, 126.851406 E). Perhaps North Korea’s cavalier attitude about these camps is due to the general lack of attention they receive in world press. Amnesty International’s recent revelation about North Korean camps has garnered some attention in the New York Times and on NPR, but little in other mainstream news outlets. I don’t know which is more shocking, the fact that these camps exist in plain site, or the fact that after they are uncovered the world seems to shrug, and the major media hardly even seems to be covering it. In 2004, Japan’s FujiTV ran a video clip that was reportedly recorded at Yodok…but it eventual passed out of public perception as its veracity was impossible to determine.
One place where concerns over North Korean prison camps seem to be growing is on the internet. There are many organizations aimed at raising awareness on conditions both in these prisons and in the nation in general, some religious others secular: LiNK, Helping Hands Korea, and The Committee for Human Rights in North Korea to name a few. There have been several documentary films about conditions in North Korea. Shadows and Whispers, now more than a decade old, explores the life of refugees. With regular cycles of famine, North Korea see millions go malnourished or face outright starvation every year. Many of those who flee these dire conditions go into Northern China. A good portion of those who are smuggled across the border are children, sent away by parents hoping that such an exodus will keep them alive. There, their lives seem little better as they face extremely high rates of human trafficking and police brutality. As China doesn’t officially categorize fleeing North Koreans as refugees, they are free to extradite them back across the border where many will face possible execution. The producers of Shadows and Whispers have made a portion of the film available for free online. Here is the 10 minute preview of the documentary:
In part, North Korea can starve its citizens, imprison them, and execute those who flee because they maintain such a tight control on public information. All news outlets are state controlled, and visitors are allowed little access to potentially ‘embarrassing’ areas. Violators are dealt with harshly, both in Korea and China. Adrian Hong, founder of LiNK, was arrested in China for helping North Korean refugees. Even casual harassment helps silence would be detractors: one knowledgeable contact I spoke to was unable to go on the record because he/she has plans on returning to North Korea, and believed that being linked to an article critical of the regime would cause the nation to deny his/her visa. Apparently, googling your name is part of the application process. Use (and possession) of video cameras is tightly controlled, and foreign press agents are given little access.
Yet even the most authoritarian governments cannot control information completely. Camp survivors, documentary filmmakers, and human rights activists are using email, the internet, and even text message newsletters to spread word about the situation in North Korea. It reminds me, somewhat, of the years leading up to the fall of the Soviet Union – government institutions getting ‘leaky’ with information was a precursor to the change in regimes. The rise of technology which could easily disseminate news without central government approval was one of the factors that allowed Ray Kurzweil to accurately predict the collapse of the Soviet system. This continues today. In recent years we’ve seen how communications technologies and freedom of information helped foment change in the Middle East. In some parts of the world the tech developments we discuss on Singularity Hub may be making it harder to perpetrate crimes against humanity. Perhaps current technologies – the internet, mobile devices, etc will provide similar leverage to end the atrocities in North Korea. And perhaps emerging food technologies, like those making their way to China, could help with the food shortages that plague the nation.
Of course, those are mainly my own hopeful dreams, and I fear the truth that these concentration camps in North Korea teach us is far from hopeful. The nation is undergoing an Orwellian nightmare. Starvation, slave camps, endless propaganda – these are the trappings of 1984 alive and well in 2011, and they may be fueled by modern technology rather than hindered by them. I consider myself inured to most of the world’s ills due to prolonged exposure to blaring 24 hour news streams that fry sensibilities with their constant emotional appeals. Yet there is something in the news of 200,000 North Korean slaves that pushes past my modern American apathy and sets my teeth on edge. The world has seen the forest fires of genocide sweep through populations and leave scars in humanity that we may never heal from. Yet North Korea’s crimes aren’t blazing…they are a smoldering sin that shows no sign of burning itself out. Hundreds of thousands have been ‘processed’ through these camps, dying on site or leaving with broken minds and bodies. Hundreds of thousands more will come through as these camps continue to grow. And the death toll will slowly rise, and the people of North Korea will remain starved, cowed, and broken because no one from outside is coming to rescue them (with due respect to the NGOs and nonprofits aimed at doing exactly that…they just don’t have the power to put an end to these slave camps).
China is complicit in these atrocities, or at the very least enabling them with their immigration policies…and that is appalling on an entirely new level. I can admire China’s growth in infrastructure and technology, it’s pursuit to compete on a global scale, but what good is all that growth if it allows these crimes to go on next door? Even opening their borders would be something…
Other nations around the world have similar problems. There are crimes against humanity on every continent, in every region. They may not always be visible to satellites, but they are there. The US, EU, Brazil, China, India…if these nations used their (emergent) technological good fortune to champion the rights of these victims perhaps things could change. I fear that unless economically powerful countries take up the charge to end human rights abuses, the world will always be plagued by concentration camps.
For now the reality of the situation is that little is bound to change in North Korea unless more people become both aware and outraged by the human rights violations that continue to occur. I know that gulags, even those revealed by kickass satellite technology, are a little out of Singularity Hub’s purview. I hope, however, that you’ll see this story as a great chance to experiment with some human rights crowd sourcing. Go to Amnesty International’s website (or any such organization of your choosing) and see if you can’t help spread the word and raise awareness. 200,000 political prisoners, hundreds of thousands of refugees, and millions of hungry citizens may all benefit from your time.
In sixty years we could live in a world where abundant energy resources, ample food supplies, and automation mean that even the poorest people have their basic needs met. Or, if we allow it, we could live in a world that makes great strides forward, but that can never rid itself of the abhorrent authoritarian tool that is the concentration camp.
[images: Amnesty International, Aquariums of Pyongyang]
[video credits: Amnesty International, Journeyman Productions, FujiTV]
[sources: Amnesty International]
-------------
Xin đóng góp vài dòng tiễn thằng đười ươi Kim Chính Nhật bị quỷ sứ bắt vào địa ngục, không quên tóm cổ lũ Việt gian CS ở Ba đình bắt nhốt cho đủ bộ.
Có người nêu ra tình huống như sau: giả định bây giờ có một lực lượng quân sự đặc biệt nào đó, đột nhập dinh thự của bọn đầu xỏ CS Bắc Hàn, bắt giữ hoặc thủ tiêu toàn bộ bọn đầu não, quân đội CS cũng đã bị tan rã hoàn toàn v.v. rồi tuyên bố với dân chúng Bắc Hàn là họ đã được tự do hoàn toàn thì đố các bạn biết dân chúng Bắc hàn sẽ làm gì khi tường tất cả các trại „cải tạo tập trung“ đã được phá tan? Câu trả lời có nhiều lắm, nhưng có một tình huống rất kịch tính sau đây lại đã và đang xẩy ra:
Có một số rất đông người, họ mắng những người đến phá trại giam rằng:"Tự do dân chủ là cái quái gì vậy? Ở trong đây chúng tôi nhờ ơn trời biển của Kim Nhất Chính, Kim Nhật Thành Chủ tịch, dù mọi thứ có vẻ khiêm tốn nhưng chúng tôi vẫn là những người lạc quan, hạnh phúc và có tự do dân chủ, trí tuệ văn minh...nhất thế giới..., Mác, Lê, Mao, Kim chủ tịch muôn năm! Ở ngoài bức tường kia chỉ toàn là các thế lực phản động, thù địch quốc tế mà thôi! ( chuyện cứ thế dài vô tận, xin quý đọc giả tự thêm vào, cảm ơn).
Trong Đạo Phật có câu (2 vế), ở đây chỉ nói một, đại ý như sau:"Tường ngục bằng đá,thì thân bị giam giữ lâu mấy cũng có ngày thoát được ra. Tường ngục xây bằng Tâm thức thì cả thân tâm hết kiếp khó có ngày ra".
Còn những kẻ giả vượn giả người "Cộng sản", "giống" Việt Nam nêu trên đã và đang hành xử khác đi chăng? Khỉ mà cào mặt khóc đười ươi thì rõ rồi. Như ngày xưa ở Hà nội, khi thằng Hồ bị quỷ sứ lôi đi thì có cả lũ khỉ Việt gian như Tố Hữu, Phạm Văn Đồng...lại có cả khỉ trọc như Thích Đôn Hậu bầy trò "cào mặt xót thương". Trong khi người dân Hà Nội được một bữa "thoát nợ đười ươi".
Sau đây xin tóm tắt cái gọi là:
Cách mạng tiến hóa của Việt gian CS, Tàu và Bắc Hàn cộng sản.(phỏng theo ý của một đọc giả trên Internet).
Từ vượn lên người theo thuyết tiến hóa của Darwin mất mấy triệu năm,nhưng tại Việt Nam, China và Bắc Hàn „cộng sản“ có sự thật đau lòng khó tưởng. Nơi đó cả nước biến dạng thành những trại tẩy não nhân dân tập thể, tường trại giam là biên giới quốc gia. Ở đó chỉ nhờ „lệnh“ của bọn Mao Hán gian, Kim Hàn tặc và Hồ Việt gian mà từ người xuống vượn mất có mấy mươi năm.Trùng trùng tội ác, tiến hóa - cách mạng. Đọc ngược xuôi tùy ý.
Kommunistischen Vietnam, China und Nord-Korea s Evolutionstheorie:
Von Affen zum Menschen, laut darwinistischer Evolutionstheorie dauerte das Millionen von Jahren. Doch es war möglich, im kommunistischen China, Vietnam und Nord Korea, wo ganze Staaten zum Volk-Zuchtlager für Gehirnwäscherei wurden, dass, dank Mao, Ho Chi Minh und Kim Sung Il´s Befehl, es dort vom Menschen zum Affen nur Jahrzehnte brauchte. Was für eine verbrecherische (R) Evolution!
The theory of evolution of communist China, Vietnam and North Korea:
The evolution of men from apes took millions of years according to Darwin’s theory of evolution. But however in communist China, Vietnam and North Corea, where thanks to Mao’s, Ho Chi Minh’s and Kim Sung Il’s orders whole countries had become huge boot camps for brainwashing, the step from man to ape only took decades. What a criminal (R) evolution!
"Tiến hóa" kiểu này thì hôm nay là đười ươi Kim Chính Nhật đã bị quỷ sứ bắt nhốt rồi, thằng con mới lên mạng tính từng ngày, vậy chỉ ngày mai ngày mốt sẽ phải đến lượt bọn giả người giả vượn Việt gian CS và tay sai, không thể thoát được. Nhân dân Việt Nam sẽ không để cho chúng thoát.
Trân trọng
Khán thính giả tại Đức
Tay chơi Hà Nội.
Satellite Images of North Korea Prison Camps Find 200,000 Living as Slaves
We are confronted with so many atrocities in global news that it’s hard to pierce our desensitized skin. I can’t describe the horrific conditions in the North Korean slave camps, but Jeong Kyoungil can. He was detained for years at Yodok, officially known as Kwan-li-so (reeducation center) Number 15. Inside its walls he fought frostbite from the bitter cold, starvation, endless work, and a continual stripping of his humanity. He describes how the death of fellow inmates was a joy – an opportunity – because burying these bodies earned an extra helping of food. To starving slaves such as Kyoungil, a few more bites of corn gruel was the difference between life and death. In the following video from Amnesty Internation, Kyoungil describes more of his time in Yodok, and the soul wrenching things he saw there.
Since the formation of these sinisterly named reeducation centers in the 1950s, Amnesty International counts only a sparse 30 or so individuals who have managed to be freed and then leave North Korea to tell their tales. Among them was Kang Chol-Hwan who survived a decade in Yodok, fled to China, and eventually wrote an account of his time in the camp: Aquarium of Pyongyang. Yet those who are consigned to reeducating “Revolutionary Zones” in these camps aren’t the worst off, for there is the possibility that they will be freed after years of deadly conditions. In the camps’ “Total Control Zones” no end is in sight. Dissidents and their families who are sent to the Total Control Zones will be there for the rest of their lives. Short or long as they may be. In the long history of the North Korean gulags, Amnesty International counts only three individuals to have escaped, fled far enough, and survived long enough to tell their tales. North Korea controls the information within its borders, and they leave precious few to bare witness to the crimes that go one inside the Kwan-li-so.
While it’s hard to imagine those crimes getting worse, it’s very likely they are becoming more numerous. Amnesty International recently published satellite imagery that shows North Korea’s prison camps have expanded considerably in the last decade. Amnesty International has been working for years to highlight the growing human rights abuses in North Korea. Their latest work took satellite images of four of the six major camps associated with political prisoners. These camps, located in South Pyongan, South Hamkyung, and North Hamkyung show major expansions in facilities for both prisoners and guard personnel when compared to images from 2001. Along with these overhead photos, Amnesty International was able to talk with some prisoners, such as Jeong Kyoungil. In Yodok alone, there is thought to be roughly 50,000 victims held without legal recourse. It is very likely that most of these people will die in Yodok due to starvation. Between 1999 and 2001, it is estimated that nearly 40% of the camp population died of malnutrition. Others lost ears, toes, and limbs to frostbite. Others were raped and forced to abort children. The fate of most is simply unknown.
North Korea’s government may hide these crimes from their population, and they may deny these atrocities to the UN, yet these camps are blatantly visible from above. North Korea seems to have done little to disguise their size and growth from satellites passing overhead. You can even see some of these structures in the old photos on Google Earth and other digital globes (go to 39.674163 N, 126.851406 E). Perhaps North Korea’s cavalier attitude about these camps is due to the general lack of attention they receive in world press. Amnesty International’s recent revelation about North Korean camps has garnered some attention in the New York Times and on NPR, but little in other mainstream news outlets. I don’t know which is more shocking, the fact that these camps exist in plain site, or the fact that after they are uncovered the world seems to shrug, and the major media hardly even seems to be covering it. In 2004, Japan’s FujiTV ran a video clip that was reportedly recorded at Yodok…but it eventual passed out of public perception as its veracity was impossible to determine.
One place where concerns over North Korean prison camps seem to be growing is on the internet. There are many organizations aimed at raising awareness on conditions both in these prisons and in the nation in general, some religious others secular: LiNK, Helping Hands Korea, and The Committee for Human Rights in North Korea to name a few. There have been several documentary films about conditions in North Korea. Shadows and Whispers, now more than a decade old, explores the life of refugees. With regular cycles of famine, North Korea see millions go malnourished or face outright starvation every year. Many of those who flee these dire conditions go into Northern China. A good portion of those who are smuggled across the border are children, sent away by parents hoping that such an exodus will keep them alive. There, their lives seem little better as they face extremely high rates of human trafficking and police brutality. As China doesn’t officially categorize fleeing North Koreans as refugees, they are free to extradite them back across the border where many will face possible execution. The producers of Shadows and Whispers have made a portion of the film available for free online. Here is the 10 minute preview of the documentary:
In part, North Korea can starve its citizens, imprison them, and execute those who flee because they maintain such a tight control on public information. All news outlets are state controlled, and visitors are allowed little access to potentially ‘embarrassing’ areas. Violators are dealt with harshly, both in Korea and China. Adrian Hong, founder of LiNK, was arrested in China for helping North Korean refugees. Even casual harassment helps silence would be detractors: one knowledgeable contact I spoke to was unable to go on the record because he/she has plans on returning to North Korea, and believed that being linked to an article critical of the regime would cause the nation to deny his/her visa. Apparently, googling your name is part of the application process. Use (and possession) of video cameras is tightly controlled, and foreign press agents are given little access.
Yet even the most authoritarian governments cannot control information completely. Camp survivors, documentary filmmakers, and human rights activists are using email, the internet, and even text message newsletters to spread word about the situation in North Korea. It reminds me, somewhat, of the years leading up to the fall of the Soviet Union – government institutions getting ‘leaky’ with information was a precursor to the change in regimes. The rise of technology which could easily disseminate news without central government approval was one of the factors that allowed Ray Kurzweil to accurately predict the collapse of the Soviet system. This continues today. In recent years we’ve seen how communications technologies and freedom of information helped foment change in the Middle East. In some parts of the world the tech developments we discuss on Singularity Hub may be making it harder to perpetrate crimes against humanity. Perhaps current technologies – the internet, mobile devices, etc will provide similar leverage to end the atrocities in North Korea. And perhaps emerging food technologies, like those making their way to China, could help with the food shortages that plague the nation.
Of course, those are mainly my own hopeful dreams, and I fear the truth that these concentration camps in North Korea teach us is far from hopeful. The nation is undergoing an Orwellian nightmare. Starvation, slave camps, endless propaganda – these are the trappings of 1984 alive and well in 2011, and they may be fueled by modern technology rather than hindered by them. I consider myself inured to most of the world’s ills due to prolonged exposure to blaring 24 hour news streams that fry sensibilities with their constant emotional appeals. Yet there is something in the news of 200,000 North Korean slaves that pushes past my modern American apathy and sets my teeth on edge. The world has seen the forest fires of genocide sweep through populations and leave scars in humanity that we may never heal from. Yet North Korea’s crimes aren’t blazing…they are a smoldering sin that shows no sign of burning itself out. Hundreds of thousands have been ‘processed’ through these camps, dying on site or leaving with broken minds and bodies. Hundreds of thousands more will come through as these camps continue to grow. And the death toll will slowly rise, and the people of North Korea will remain starved, cowed, and broken because no one from outside is coming to rescue them (with due respect to the NGOs and nonprofits aimed at doing exactly that…they just don’t have the power to put an end to these slave camps).
China is complicit in these atrocities, or at the very least enabling them with their immigration policies…and that is appalling on an entirely new level. I can admire China’s growth in infrastructure and technology, it’s pursuit to compete on a global scale, but what good is all that growth if it allows these crimes to go on next door? Even opening their borders would be something…
Other nations around the world have similar problems. There are crimes against humanity on every continent, in every region. They may not always be visible to satellites, but they are there. The US, EU, Brazil, China, India…if these nations used their (emergent) technological good fortune to champion the rights of these victims perhaps things could change. I fear that unless economically powerful countries take up the charge to end human rights abuses, the world will always be plagued by concentration camps.
For now the reality of the situation is that little is bound to change in North Korea unless more people become both aware and outraged by the human rights violations that continue to occur. I know that gulags, even those revealed by kickass satellite technology, are a little out of Singularity Hub’s purview. I hope, however, that you’ll see this story as a great chance to experiment with some human rights crowd sourcing. Go to Amnesty International’s website (or any such organization of your choosing) and see if you can’t help spread the word and raise awareness. 200,000 political prisoners, hundreds of thousands of refugees, and millions of hungry citizens may all benefit from your time.
In sixty years we could live in a world where abundant energy resources, ample food supplies, and automation mean that even the poorest people have their basic needs met. Or, if we allow it, we could live in a world that makes great strides forward, but that can never rid itself of the abhorrent authoritarian tool that is the concentration camp.
[images: Amnesty International, Aquariums of Pyongyang]
[video credits: Amnesty International, Journeyman Productions, FujiTV]
[sources: Amnesty International]
-------------
Có người nêu ra tình huống như sau: giả định bây giờ có một lực lượng quân sự đặc biệt nào đó, đột nhập dinh thự của bọn đầu xỏ CS Bắc Hàn, bắt giữ hoặc thủ tiêu toàn bộ bọn đầu não, quân đội CS cũng đã bị tan rã hoàn toàn v.v. rồi tuyên bố với dân chúng Bắc Hàn là họ đã được tự do hoàn toàn thì đố các bạn biết dân chúng Bắc hàn sẽ làm gì khi tường tất cả các trại „cải tạo tập trung“ đã được phá tan? Câu trả lời có nhiều lắm, nhưng có một tình huống rất kịch tính sau đây lại đã và đang xẩy ra:
Có một số rất đông người, họ mắng những người đến phá trại giam rằng:"Tự do dân chủ là cái quái gì vậy? Ở trong đây chúng tôi nhờ ơn trời biển của Kim Nhất Chính, Kim Nhật Thành Chủ tịch, dù mọi thứ có vẻ khiêm tốn nhưng chúng tôi vẫn là những người lạc quan, hạnh phúc và có tự do dân chủ, trí tuệ văn minh...nhất thế giới..., Mác, Lê, Mao, Kim chủ tịch muôn năm! Ở ngoài bức tường kia chỉ toàn là các thế lực phản động, thù địch quốc tế mà thôi! ( chuyện cứ thế dài vô tận, xin quý đọc giả tự thêm vào, cảm ơn).
Trong Đạo Phật có câu (2 vế), ở đây chỉ nói một, đại ý như sau:"Tường ngục bằng đá,thì thân bị giam giữ lâu mấy cũng có ngày thoát được ra. Tường ngục xây bằng Tâm thức thì cả thân tâm hết kiếp khó có ngày ra".
Còn những kẻ giả vượn giả người "Cộng sản", "giống" Việt Nam nêu trên đã và đang hành xử khác đi chăng? Khỉ mà cào mặt khóc đười ươi thì rõ rồi. Như ngày xưa ở Hà nội, khi thằng Hồ bị quỷ sứ lôi đi thì có cả lũ khỉ Việt gian như Tố Hữu, Phạm Văn Đồng...lại có cả khỉ trọc như Thích Đôn Hậu bầy trò "cào mặt xót thương". Trong khi người dân Hà Nội được một bữa "thoát nợ đười ươi".
Sau đây xin tóm tắt cái gọi là:
Cách mạng tiến hóa của Việt gian CS, Tàu và Bắc Hàn cộng sản.(phỏng theo ý của một đọc giả trên Internet).
Từ vượn lên người theo thuyết tiến hóa của Darwin mất mấy triệu năm,nhưng tại Việt Nam, China và Bắc Hàn „cộng sản“ có sự thật đau lòng khó tưởng. Nơi đó cả nước biến dạng thành những trại tẩy não nhân dân tập thể, tường trại giam là biên giới quốc gia. Ở đó chỉ nhờ „lệnh“ của bọn Mao Hán gian, Kim Hàn tặc và Hồ Việt gian mà từ người xuống vượn mất có mấy mươi năm.Trùng trùng tội ác, tiến hóa - cách mạng. Đọc ngược xuôi tùy ý.
Kommunistischen Vietnam, China und Nord-Korea s Evolutionstheorie:
Von Affen zum Menschen, laut darwinistischer Evolutionstheorie dauerte das Millionen von Jahren. Doch es war möglich, im kommunistischen China, Vietnam und Nord Korea, wo ganze Staaten zum Volk-Zuchtlager für Gehirnwäscherei wurden, dass, dank Mao, Ho Chi Minh und Kim Sung Il´s Befehl, es dort vom Menschen zum Affen nur Jahrzehnte brauchte. Was für eine verbrecherische (R) Evolution!
The theory of evolution of communist China, Vietnam and North Korea:
The evolution of men from apes took millions of years according to Darwin’s theory of evolution. But however in communist China, Vietnam and North Corea, where thanks to Mao’s, Ho Chi Minh’s and Kim Sung Il’s orders whole countries had become huge boot camps for brainwashing, the step from man to ape only took decades. What a criminal (R) evolution!
"Tiến hóa" kiểu này thì hôm nay là đười ươi Kim Chính Nhật đã bị quỷ sứ bắt nhốt rồi, thằng con mới lên mạng tính từng ngày, vậy chỉ ngày mai ngày mốt sẽ phải đến lượt bọn giả người giả vượn Việt gian CS và tay sai, không thể thoát được. Nhân dân Việt Nam sẽ không để cho chúng thoát.
Trân trọng
Khán thính giả tại Đức
Tay chơi Hà Nội.
1 comment:
Xin đóng góp vài dòng tiễn thằng đười ươi Kim Chính Nhật bị quỷ sứ bắt vào địa ngục, không quên tóm cổ lũ Việt gian CS ở Ba đình bắt nhốt cho đủ bộ.
Có người nêu ra tình huống như sau: giả định bây giờ có một lực lượng quân sự đặc biệt nào đó, đột nhập dinh thự của bọn đầu xỏ CS Bắc Hàn, bắt giữ hoặc thủ tiêu toàn bộ bọn đầu não, quân đội CS cũng đã bị tan rã hoàn toàn v.v. rồi tuyên bố với dân chúng Bắc Hàn là họ đã được tự do hoàn toàn thì đố các bạn biết dân chúng Bắc hàn sẽ làm gì khi tường tất cả các trại „cải tạo tập trung“ đã được phá tan? Câu trả lời có nhiều lắm, nhưng có một tình huống rất kịch tính sau đây lại đã và đang xẩy ra:
Có một số rất đông người, họ mắng những người đến phá trại giam rằng:"Tự do dân chủ là cái quái gì vậy? Ở trong đây chúng tôi nhờ ơn trời biển của Kim Nhất Chính, Kim Nhật Thành Chủ tịch, dù mọi thứ có vẻ khiêm tốn nhưng chúng tôi vẫn là những người lạc quan, hạnh phúc và có tự do dân chủ, trí tuệ văn minh...nhất thế giới..., Mác, Lê, Mao, Kim chủ tịch muôn năm! Ở ngoài bức tường kia chỉ toàn là các thế lực phản động, thù địch quốc tế mà thôi! ( chuyện cứ thế dài vô tận, xin quý đọc giả tự thêm vào, cảm ơn).
Trong Đạo Phật có câu (2 vế), ở đây chỉ nói một, đại ý như sau:"Tường ngục bằng đá,thì thân bị giam giữ lâu mấy cũng có ngày thoát được ra. Tường ngục xây bằng Tâm thức thì cả thân tâm hết kiếp khó có ngày ra".
Còn những kẻ giả vượn giả người "Cộng sản", "giống" Việt Nam nêu trên đã và đang hành xử khác đi chăng? Khỉ mà cào mặt khóc đười ươi thì rõ rồi. Như ngày xưa ở Hà nội, khi thằng Hồ bị quỷ sứ lôi đi thì có cả lũ khỉ Việt gian như Tố Hữu, Phạm Văn Đồng...lại có cả khỉ trọc như Thích Đôn Hậu bầy trò "cào mặt xót thương". Trong khi người dân Hà Nội được một bữa "thoát nợ đười ươi".
Sau đây xin tóm tắt cái gọi là:
Cách mạng tiến hóa của Việt gian CS, Tàu và Bắc Hàn cộng sản.(phỏng theo ý của một đọc giả trên Internet).
Từ vượn lên người theo thuyết tiến hóa của Darwin mất mấy triệu năm,nhưng tại Việt Nam, China và Bắc Hàn „cộng sản“ có sự thật đau lòng khó tưởng. Nơi đó cả nước biến dạng thành những trại tẩy não nhân dân tập thể, tường trại giam là biên giới quốc gia. Ở đó chỉ nhờ „lệnh“ của bọn Mao Hán gian, Kim Hàn tặc và Hồ Việt gian mà từ người xuống vượn mất có mấy mươi năm.Trùng trùng tội ác, tiến hóa - cách mạng. Đọc ngược xuôi tùy ý.
Kommunistischen Vietnam, China und Nord-Korea s Evolutionstheorie:
Von Affen zum Menschen, laut darwinistischer Evolutionstheorie dauerte das Millionen von Jahren. Doch es war möglich, im kommunistischen China, Vietnam und Nord Korea, wo ganze Staaten zum Volk-Zuchtlager für Gehirnwäscherei wurden, dass, dank Mao, Ho Chi Minh und Kim Sung Il´s Befehl, es dort vom Menschen zum Affen nur Jahrzehnte brauchte. Was für eine verbrecherische (R) Evolution!
The theory of evolution of communist China, Vietnam and North Korea:
The evolution of men from apes took millions of years according to Darwin’s theory of evolution. But however in communist China, Vietnam and North Corea, where thanks to Mao’s, Ho Chi Minh’s and Kim Sung Il’s orders whole countries had become huge boot camps for brainwashing, the step from man to ape only took decades. What a criminal (R) evolution!
"Tiến hóa" kiểu này thì hôm nay là đười ươi Kim Chính Nhật đã bị quỷ sứ bắt nhốt rồi, thằng con mới lên mạng tính từng ngày, vậy chỉ ngày mai ngày mốt sẽ phải đến lượt bọn giả người giả vượn Việt gian CS và tay sai, không thể thoát được. Nhân dân Việt Nam sẽ không để cho chúng thoát.
Trân trọng
Khán thính giả tại Đức
Tay chơi Hà Nội.
Post a Comment