Nhà Báo Việt Thường

Nhà Báo Việt Thường

Tìm kiếm bài Blog than huu cua Nha Bao Việt Thường xin gõ chữ vào đây

Thursday, November 19, 2009

VGCS-Trúc Giang là cha của Trúc Hồ hà hơi tiếp sức cho csvn.




Trúc Hồ

KHÔNG CHO MỘT CẮC

Hoàng Nguyên

Kính thưa qúy vị,
Trong những năm gần đây, nhiều tổ chức phi chính phủ, tổ chức từ thiện, ngay cả tổ chức chính trị, đă có nhiều hoạt động giúp đỡ nhân đạo cho đồng bào trong nước. Người thì giúp cô nhi, kẻ mổ mắt mổ miệng, có vị thì góp tiền xây nhà thương, xây trường học, cứu trợ thiên tai. Chúng tôi có một anh bạn, thật hào phóng, sẵn sàng vung tay gấp đôi người tặng số tiền quyên góp cao nhất trong đêm gây quỹ. Thưa qúy vị, nhưng riêng cá nhân chúng tôi thì một cắc tôi cũng chưa từng cho, và cũng không định sẽ cho một cắc bạc nào cả.
Thưa qúy vị, không quyên góp từ thiện, giúp đỡ đồng bào, nghe qua thật là keo kiệt, nếu không muốn nói là vô nhân đạo, vô nhân tính, nhưng chuyện vô nhân như vậy thì sao không giấu kín trong bụng mà lại mang ra công bố cùng thiên hạ? Chẳng lẽ tôi muốn bị người đời nguyền rủa ư? Dĩ nhiên là không, và tôi cũng chẳng đến nỗi vô nhân tính như vậy, vì tôi sẵn sàng giúp đỡ cho một số đồng hương, nhưng không phải là đối tượng nhân đạo bên trên.
Thưa qúy vị, nếu ông Nguyễn Minh Triết, nếu những đảng viên lănh đạo có hàng trăm triệu đô la chịu bỏ nửa gia tài của họ ra quyên góp cho đồng bào lầm than, thì cá nhân chúng tôi sẵn sàng bỏ hết cả gia tài ra góp chung với họ. Những nhà lănh đạo VN hiện nay là những người có trách nhiệm cao nhất trong việc cứu dân, nhưng trong khi dân chúng cùng khổ, thì các cậu ấm cô chiêu con cái của họ ăn chơi một đêm bằng số tiền người thường kiếm trong một năm. Từ đâu mà các nhà lănh đạo VN có hàng trăm triệu đô la đầu tư ở ngoại quốc và cho con cháu ăn chơi xả dàn như vậy? Không có một người nào, dù nhịn ăn nhịn mặc, có thể dành dụm số tiền kếch sù đó, nếu không tham nhũng.
Kính thưa qúy vị, số tiền triệu tỉ của những nhà lănh đạo tham nhũng đó đáng lẽ phải được dùng để nuôi trẻ mồ côi, để mổ mắt người mù, để xây nhà thương, để mở trường học, nhưng nó lại nằm rủng rỉnh trong trương mục ngân hàng Thụy Sĩ, hay chôn vào những bất động sản, chứng khoán ngoại quốc. Còn chúng ta, những người từ tâm, thì nai lưng ra làm thay điều mà các nhà lănh đạo CSVN phải làm. Mỗi một đồng bạc chúng ta giúp đồng bào, là một đồng bạc rớt thêm vào túi của tập đoàn lănh đạo tham nhũng.
Các nhà lănh đạo CSVN lập luận rằng nước ta còn nghèo, và kêu gọi người Việt hải ngoại góp tay giúp đồng bào trong tinh thần nhân đạo. Tôi xin hỏi lại, nước ta còn nghèo sao các ông bà Việt Cộng lại giàu như vậy?
Nhưng kính thưa qúy vị, nhiều người quan niệm rằng tinh thần nhân đạo không có biên giới, nó vượt trên chính trị, trên tất cả. Nếu CSVN không giúp đồng bào, mà ta cũng không giúp, thì ai giúp họ?
Thưa qúy vị, câu trả lời của chúng tôi là "họ phải tự giúp họ". Họ đây không phải là cô nhi, người tàn tật, mà tất cả đồng bào trong nước. Chỉ cần đồng bào có được số tiền mà các quan chức VN đă tham nhũng, thì có lẽ đủ xây cả ngàn nhà thương và trường học. Lúc ấy, không cần các bác sĩ hải ngoại về VN mổ mắt mổ miệng cho năm bảy xóm, không cần chúng ta chắt mót gởi tiền về xây một vài trường làng, mà toàn dân VN đều có nhà thương, trường học. Nhưng có ông cán bộ nào dốc túi đâu, họ đă và vẫn đang tận tình vơ vét.
Kính thưa qúy vị, chính người CS đă dạy rằng ở đâu có áp bức, thì ở đó có đấu tranh. Người ta càng cùng khổ, uất hận thì sức đấu tranh càng mănh liệt. Giúp đỡ đồng bào tức là giảm sự đau khổ của họ, đồng thời cũng làm giảm sức đấu tranh. Và rồi các bố già Bắc Bộ Phủ ngày càng giàu "nức rún", ngồi trên đầu trên cổ đồng bào mà phè phỡn, còn chúng ta thì đi cày để làm thiện nguyện thay cho họ. Chừng nào đồng bào mới hết khổ? Một vài phái đoàn bác sĩ có đủ để cho tất cả người mù VN sang mắt chăng? Chắc chắn là không.
Thưa qúy vị, anh bạn hào phóng trong việc quyên góp từ thiện cho biết là anh không hứng thú với việc góp tiền liên quan đến chính trị, song cá nhân chúng tôi thì ngược lại. Bên trên chúng tôi có nói sẵn sàng giúp đỡ một số đồng bào, và kính thưa qúy vị, chỉ có hai giới người mà chúng tôi sẵn sàng giúp đỡ, một là các nhà đấu tranh cho dân chủ VN, hai là các thương phế binh VNCH.
Các nhà đấu tranh dân chủ là những người đang cố gắng giải quyết tận gốc sự lầm than của cả dân tộc. Muốn nước Việt giàu thì tiền của phải phân chia công bằng. Không thể nào một người làm trong chính quyền thì có thể làm ra hàng trăm triệu, còn một người dân đen cày quần quật cả đời cũng không mua nổi một miếng đất cắm dùi. Ở đây tôi chưa đ̣i hỏi tự do hay dân chủ, mà tôi đ̣i hỏi một sự công bằng. Sự công bằng này người CS đă hứa hẹn, và đă thực hiện ngược lại lời hứa. Người Việt trong nước không tự đứng lên cứu mình trước, thì không ai giúp nổi họ. Tôi tôn trọng và muốn góp tay với những người có hoài băo cho dân tộc.
Các phế binh VNCH là những cựu thù của Việt Cộng, cũng là những người đă đổ xương máu cho chính nghĩa tự do. Tôi không kỳ vọng Việt Cộng đối xử nhân đạo với họ, và cảm thấy có bổn phận đối với những người đă hy sinh một phần thân thể cho tự do của chúng ta.
Ðó là về phần cá nhân chúng tôi. Còn nếu tôi tự đặt mình vào vị trí của những anh Việt Cộng, thì tôi sẽ mở và khuyến khích thật nhiều tổ chức phi chính phủ, tổ chức từ thiện, và hí hửng xem họ bỏ công bỏ của xoa dịu đồng bào, để làm giảm sức bật đấu tranh. Biết đâu chừng trong số tiền từ thiện giúp nước của khúc ruột dư ngoài ngàn dặm, tôi lại chẳng chấm mút thêm được chút đỉnh nữa.

Kính thưa qúy vị, chúng tôi kính trọng các vị bác sĩ đă về giúp đồng bào tàn tật một cách thiện nguyện, chúng tôi qúy trọng các tấm lòng nhân của bà con của chúng ta ở hải ngoại, cũng như anh bạn hào phóng được nhắc bên trên. Song một cắc tôi cũng không bỏ ra, cho tới khi nào ông Phan văn Khải, ông Võ văn Kiệt, ông Nguyễn Minh Triết, đám con cháu, dòng họ và lâu la của mấy ổng bỏ ra nửa gia tài, tôi sẽ bỏ hết gia tài ra cứu khổ. Tôi tính vậy cũng hơi khôn, vì nửa gia tài của một vị lănh đạo Việt Cộng chắc cũng vài ngàn lần lớn hơn gia tài khiêm nhường của tôi.

Hoàng Nguyên

THƯ NHỜ PHỔ BIẾN

Kính thưa quý vị !

Tôi ngẫm nghĩ thấy những việc làm của đài SBTN và trung tâm ASIA về mặt truyền thông là đáng hoan nghênh, tuy nhiên ông Trúc Giang là cha của Trúc Hồ giám đốc SBTN đã làm những việc mà tôi nghĩ là đang hà hơi tiếp sức cho csvn. Tôi xem tivi thấy ông Trúc Giang nói là được sự giúp đỡ của ban giám đốc đài SBTN mà nhóm SƯỞi ẤM của ông ta đã giúp đỡ được cho hơn 20,000 đồng bào từ nam ra bắc và mấy trăm lớp học tình thương tôi thấy buồn cười, trong khi đài STBN và ASIA là cái GAI của bọn csvn thì ngược lại cha đẻ của đài SBTN lại là CHÙM KHẾ NGỌT của csvn, như vậy là như thế nào ? trong khi trong đó có rất nhiều người là nhân viên hoặc đang cộng tác với đài SBTN có uy tin trong cộng đồng mà không thấy được việc làm này là buồn cười hay sao, hay sợ mất việc mà không dám lên tiếng ?
Tại sao ông Trúc Giang lại được đi lại dể dàng như thế tại VN và nhóm SƯỞI ẤM của ông ta?

Theo như tôi biết là tại VN hiện nay ở các địa phương hoàn toàn không có người bị ÐÓI. Nghèo và nghèo rớt mồng tơi thi có hàng triệu hàng triệu người nhưng mà Ðói là không có. Tôi tìm hiểu ở một số địa phương thì chính phủ csvn đều có trợ cấp lương thực hàng tháng, ngay cả vùng miền núi tây bắc củng có trợ cấp mặc dù khi nhận được gạo trợ cấp người dân vác đi đỗi lấy rượu để uống hết sạch. Chưa có một thông số nào đưa lên báo chí nói rằng địa phương này chết đói 30 người, địa phương kia chết đói 200 người, địa phương nọ chết đói 1 triệu người .v.v.
Tôi thấy buồn cười ở chổ là người Việt hải ngoại lại quá ngây thơ cứ vơ vét tiền của đế mang ngoại tệ về giúp cho nền kinh tế của VC, vắt mồ hôi công sức ở xứ người rồi gào thét chống cộng nhưng rồi kiếm được tiền thì lại bỏ vào túi tham không đáy của VC. Không riêng gì nhóm SƯỞI ẤM và còn nhiều nhóm khác nữa như nhóm của
VŨ THÀNH AN kêu gào đóng góp trên tv để cho y ta trắng mập béo phì bay qua bay lại ngao du với CS.
Chuyện người dân đói nếu có là chuyện của chính quyền csvn, họ đang tự hào kinh tế tăng trưởng, họ đang tự hào bay lên tầm cao mới với quan hệ quốc tế bên ngoài, họ đang tự hào bơi ra biển lớn. Họ thông báo hàng tỷ và hàng tỷ dollars đang bỏ ra để đầu tư vào nhiều công trình trong cả nước, csvn không còn là nghèo đói nữa thì tại sao lại có chuyện đi người Việt hải ngoại về cứu đói đó là chuyện khôi hài,
tôi đồng ý và ủng hộ việc làm từ thiện đối với những vấn đề EMERGENCY và những trường hợp thiên tai khẩn cấp. Những thước film chiếu trên tv của các nhóm quyên góp đều là trò hể. Thử xem quý vị liên hệ về người thân của mình ở các làng quê nghèo để tìm xem có ai chết vì đói không có gạo ăn hay không? dĩ nhiên sẽ có rất nhiều người nghèo rớt mồng tơi vì họ có tiền cũng đi đánh bạc và số đề hết, và họ không có nghề nghiệp gì để làm, nhưng nói là "BỊ CHẾT ÐÓI" là chuyện vô cùng hiếm có hiện nay, nếu nói trong các giáo hội công giáo có người bị chết đói thì thử hỏi xem Vatican và các cha linh mục cai quản trong các giáo xứ của mình có con chiên nào bị chết đói không ? Xin hỏi xem số lượng cha xứ và linh mục chưa có xe hơi riêng ít hơn hay nhiều hơn số lượng cha xứ linh mục đã có xe hơi riêng ? vậy con chiên xứ nào chết đói mà VŨ THÀNH AN đi về cứu đói và kêu gọi đóng góp xây dựng văn phòng này nọ bên đó ?. Chính quyền vc hàng năm vẫn còn nhận tiền của quốc tế về những chương trình xóa đói giảm nghèo, tôi nghĩ chắc chắn họ không cần đến quý vị đi về VN để cứu đói.
Thưa quý vị 33 năm rồi vì sao cộng sản càng ngày càng mạnh ? Qúy vị hãy tự hỏi chính cá nhân mình đã làm một việc gì thiết thực chưa, thí dụ tẩy chay hàng hóa, tẩy chay du lịch, tẩy chay chuyển ngân, tẩy chay giao lưu .v.v, mỗi cá nhân làm theo sức của mình đóng góp một phần vào công cuộc chung xóa bỏ chế độ độc tài đảng trị csvn.

Chân thành và cám ơn
Trách Nhiệm


No comments:

Thời Sự "Nóng"





------------------------------------------

---------------------------------------------------------
Vân Anh -Ngày 1 tháng 10 Hà Nội Chính Thức Bán Nước Cho Bắc Kinh
----------------------------------------