- Tin Paris
- Phan Nhật Nam lươn lẹo chữ nghĩa, đầu hàng việt gian cộng sản! - Trần Thanh -
VG Phan Nhật Nam
Đây, chân dung của một
"hiền huynh" Alibaba
Ðể thực hiện nghị quyết 36, bọn tay sai của cộng sản thường lươn lẹo chữ nghĩa, sáng tác những bài thơ, nhạc, văn có nội dung "chống cộng" nhưng thực chất là ca ngợi cộng sản! Có nhiều bài viết "chửi" cộng sản rất dữ: -nào là cải cách ruộng đất, nào là tết Mậu Thân, nào là Hoàng Sa, Trường Sa, nào là dân oan, nào là tham nhũng ..v..v.. Nhưng đến phần kết luận thì bọn bồi bút thường hạ bút kêu gọi:
- Thôi, nói chung thì chuyện cũ nên bỏ qua, xóa bỏ hận thù. Việt cộng hay quốc gia cũng là người Việt với nhau, là anh em cùng một bọc trứng! Bây giờ hai bên nên cùng hòa hợp, hòa giải để cùng chung sức xây dựng đất nước, cùng đứng dưới lá cờ đỏ sao vàng để chống giặc Trung Quốc xâm lược! Giặc Trung Quốc không lo chống mà cứ chống phá việt cộng làm chi???
Ðó là những tay bồi bút còn non tay ấn. Người đọc có thể nhận ra cái bản mặt tay sai của bọn chúng. Cao tay ấn hơn là hai tên đại ma đầu Bùi Tín và Vũ Thư Hiên, đang làm trùm bọn bồi bút ở hải ngoại. Những hình thức viết lách của hai tên này rất lươn lẹo, nghĩa là nọc độc rắn hổ mang được bọn chúng hòa một cách rất khéo léo vào từng giọt mực. Người đọc bị thẩm thấu từng câu từng chữ rồi chết hồi nào không hay! Tôi đã từng thấy một người quen, tuổi trên 60, từng là chiến sĩ chống cộng rất hăng , nhận xét về tờ báo Ðàn Chim Việt và Ánh Dương như thế này:
- Hai tờ báo đó thường đăng những bài viết của ông Bùi Tín, chống cộng hay quá! Ông Bùi Tín là đại tá của việt cộng đã từng bắt sống tổng thống Dương Văn Minh đó chớ! Ông Bùi Tín ổng chống cộng dữ lắm, ổng chửi việt cộng te tua! Ổng dám chửi luôn mấy thằng trong bộ chính trị. Nghe nói ổng là người cộng sản phản tỉnh! Ổng gan quá!
Một ông bạn già khác thấy vậy bực bội, văng tục:
- Thằng Bùi Tín là thằng điếm chính trị, tại ông không biết đó thôi. Nó ngồi ở Paris nó chửi cộng sản thì có cái đéo gì mà gan! Mấy người dân oan ở Hà Nội mà còn dám đứng trước dinh thủ tướng của thằng Nguyễn Tấn Dũng, tuột quần, cởi truồng 100%, chửi tụi nó, "mời" tụi nó ra ăn với uống! Người dân ở trong nước bây giờ đã dám chửi cộng sản ngay trước mũi súng của cộng sản. Mấy thằng bồi bút ở hải ngoại thì im re! Ai hèn hơn ai?
Công thức nọc độc rắn hổ mang của Bùi Tín pha chế như thế nào mà đã đầu độc được khá nhiều người?
Ðại khái, hắn lấy ra từ gốc chỉ đạo của bộ chính trị rồi chỉ thị cho bọn bồi bút phải viết theo công thức như thế này:
1. Người cộng sản và người quốc gia đều có công với đất nước và bảo vệ tổ quốc:
- Người cộng sản có "công" đánh đuổi giặc Pháp và giặc Mỹ, điển hình là trận Ðiện Biên Phủ và biến cố ngày 30 - 4 - 1975.
- Người quốc gia có công bảo vệ Hoàng Sa, điển hình là trận hải chiến năm 1974 với Trung Cộng, thiếu tá hạm trưởng Ngụy Văn Thà tử trận.
2. Người quốc gia yêu nước theo kiểu của người quốc gia, người cộng sản yêu nước theo kiểu của người cộng sản. Cả hai đều yêu nước nhưng chỉ khác nhau ở hình thức thể hiện!
3. Bác Hồ vừa có công vừa có tội đối với đất nước. Nhưng trước hết bác Hồ vẫn là nhà ái quốc chớ không phải là việt gian!
4. Chính vì có "công" với đất nước cho nên người cộng sản vẫn xứng đáng để cai trị đất nước, cho dù họ có phạm những tội ác tày trời hoặc sai lầm to lớn đến đâu đi chăng nữa!
5. Chính vì có "công" với đất nước (thắng trận Ðiện Biên Phủ) nên không thể gọi những người cộng sản là "việt gian"!!!
6. Những người quốc gia cũng có công với đất nước nhưng công trạng của họ so với người cộng sản thì quá ít ỏi, nhỏ bé. Nếu những người quốc gia ở hải ngoại muốn cùng chia sẻ quyền cai trị đất nước thì người cộng sản sẵn sàng chia bớt một số quyền hành, chẳng hạn như cho làm đại biểu quốc hội, được làm chủ tịch xã, chủ tịch phường, công an giao thông, công an khu vực để gọi là được hưởng chút vinh thân phì gia, kiếm chút cháo! Chỉ cần làm chủ tịch xã là cũng có quyền .... cướp đất của dân rồi!
7. Phải hướng tất cả lòng căm thù của người dân vào bọn "giặc" Trung Quốc xâm lược để làm họ quên đi kẻ thù ngay trước mắt là "phe ta" (việt gian cộng sản)
8. Phao tin là có hai "phe" trong nội bộ đảng, một phe thân Trung Quốc, một phe thân Mỹ. Phao tin là sắp có đảo chánh, phe thân Mỹ do Nguyễn Tấn Dũng cầm đầu sẽ chiến thắng và sẽ mời những "nhân sĩ" ở hải ngoại về nắm chính quyền, ví dụ như những nhân vật:
-Bùi Tín, Vũ Thư Hiên, Nguyễn Chí Thiện, Trần Phong Vũ, Phan Nhật Nam, Ðỗ Thị Thuấn, Ðỗ Thái Nhiên ....v..v..
Các tờ báo như VietWeekly, Người Việt, Ánh Dương, Ðàn Chim Việt cũng sẽ được mời về để tham gia chính quyền, có thể sẽ được tham gia vào trung ương đảng!
Mới đây "nhà văn" Phan Nhật Nam đã sáng tác một bài thơ, mang tựa đề: Tổ quốc chúng tôi không là 'chế độ các anh'*. Nếu đối chiếu bài thơ này với công thức nọc rắn hổ mang nói trên thì ta thấy đúng là Phan Nhật Nam đã viết theo đơn đặt hàng của Nghị quyết 36 của việt cộng!
Trước hết chúng ta thấy cái tựa đề rất là mơ hồ, nghĩa là giải thích theo kiểu nào cũng được. Nội dung bài thơ là "chửi" cộng sản nhưng thật ra là ca ngợi cộng sản! Nếu nói theo giọng điệu của bọn việt gian cộng sản thì cái tựa đề có thể được diễn giải như sau:
- Tổ quốc Xã Hội Chủ Nghĩa của chúng tôi không là cái chế độ Việt Nam Cộng Hòa của các anh!
Cái thâm ý lưu manh của tên phản bội Phan Nhật Nam, viết theo đơn đặt hàng của việt cộng là ở chỗ này!
Bài thơ dài lê thê gồm toàn những rác và rác. Những câu rác rưởi thơ được cố tình viết ra để làm hoa mắt người đọc, kèm theo một đống những từ ngữ ngô nghê, mù mờ, vô nghĩa, lươn lẹo. Nhiều câu thơ dài ngắn loạn xà ngầu đan xen kẽ với nhau, cố tình lập dị một cách vô lối, lố bịch, làm dáng ra vẻ như bài thơ Ðồng Lầy của tác giả Vô Danh! Tất cả những cái này chỉ là mục tiêu giả. Mục tiêu thật của Phan Nhật Nam nằm trong những câu sau đây, nằm trong phần đầu của bài thơ khoảng 20 câu:
- Giữa vùng nước phương Nam này chiến hạm Hải Quân 10 Nhật Tảo, hòa máu Ngụy Văn Thà đổ xuống đậm sắc biển xanh ...
- Có còn không Bộ Ðội vây trận Ðiện Biên?
- Quân lực Cộng Hòa đã thật gẫy tan nòng pháo!
- Sử Việt không nên viết từ "Cách Mạng Mùa Thu, Tuyên Ngôn Tháng Chín" Nhưng bởi giòng máu lệ kiên cường chung phần độc dược. Phan Thanh Giản uống cạn nghĩa tận trung báo quốc. Vệ Quốc Quân chết trên đồi Hồng Cúm, Him Lam
- Ðể Hồn Nước ngời ngời hơi thở lộng mỗi khắc giây
- Ðể Tự Do hiến trọn ý nghĩa cao thượng cho Người
- Và Ðộc Lập khởi dậy tầng tầng kiêu hãnh
Toàn bộ bài thơ, kể cả phần Chú Thích gồm khoảng 150 câu. Khi đọc xong bài thơ,những chữ đập vào trí óc và còn ghi lại trong đầu của người đọc chính là những chữ:
- Bộ Ðội, Ðiện Biên Phủ
- Vệ Quốc Quân, Hồng Cúm, Him Lam
- Ðộc Lập, Tự Do, Người
Nên nhớ tất cả những chữ này đều được viết hoa. Sở dĩ người đọc sẽ ghi nhớ những chữ này vì nó đã được guồng máy tuyên truyền của việt cộng nhắc đi nhắc lại hàng tỷ lần. Người dân Việt Nam, trừ lúc ngủ, còn những lúc thức, suốt ngày đều phải bị nhồi nhét những từ ngữ nói trên vào đầu. Ðặc biệt chữ "người" mà được viết hoa, chắc chắn đó phải là thằng Hồ Chí Minh chớ không ai khác!
Như vậy cái ý chính trong bài thơ này chính là muốn nói:
- 1. Hồ Chí Minh là người yêu nước, đem lại độc lập, tự do cho đất nước (Có sự liên hệ giữa những chữ "Ðộc lập-Tự Do-Người" diễn tả qua hai câu thơ)
- 2. Những người cộng sản là những người có công đánh đuổi giặc Pháp (Bộ Ðội - Ðiện Biên Phủ, Vệ Quốc Quân-Hồng Cúm-Him Lam)
- 3. Người quốc gia có công đánh nhau với Trung Cộng để bảo vệ Hoàng Sa năm 1974 (Hải Quân 10 Nhật Tảo- Ngụy Văn Thà)
- 4. Quân lực Việt Nam Cộng Hòa bị thua trận (Quân lực Cộng Hòa đã thật gãy tan nòng pháo!)
- 5. Người cộng sản và người quốc gia đều có công với đất nước nhưng công của người cộng sản nhiều hơn, do đó họ xứng đáng để lãnh đạo đất nước, còn người quốc gia bất quá chỉ được làm chủ tịch phường, chủ tịch xã là cùng!!!
Ngoài ra, chúng ta cần lưu ý đến sự lươn lẹo của tên bưng bô cho việt cộng Phan Nhật Nam, qua cách dùng chữ:
" ...nguyên phẩm tính Lính Cộng Hòa gục ngã Cổ Thành Ðinh Công Tráng(5)
Ðể Hồn Nước ngời ngời hơi thở lộng mỗi khắc giây
để Tự Do hiến trọn ý nghĩa cao thượng cho Người
Và Ðộc Lập khởi dậy tầng tầng kiêu hãnh ...."
Ðể Hồn Nước ngời ngời hơi thở lộng mỗi khắc giây
để Tự Do hiến trọn ý nghĩa cao thượng cho Người
Và Ðộc Lập khởi dậy tầng tầng kiêu hãnh ...."
Qua mấy câu thơ này chúng ta thấy sự lưu manh và lươn lẹo của Phan Nhật Nam khi ông ta dùng nhóm chữ "Cổ Thành Ðinh Công Tráng", sau đó, trong phần Chú Thích, ông ta giải thích đó là "Cổ Thành Quảng Trị"!
Lính của quân lực VNCH chiến đấu tại Cổ Thành Quảng Trị mùa hè năm 1972. Cái tên "Cổ Thành Quảng Trị" là cái tên quen dùng bấy lâu nay. Tại sao lại nói lính Cộng Hòa chiến đấu ở Cổ Thành Ðinh Công Tráng là có ý gì? Thời Ðinh Công Tráng làm gì có lính Cộng Hòa?
Như vậy, theo ý của Phan Nhật Nam, các chiến sĩ quân lực VNCH hy sinh tại Cổ Thành Quảng Trị là hy sinh cho Người ("bác" Hồ!), và hy sinh cho Ðộc Lập, Tự Do, theo đúng công thức tuyên truyền của giặc cộng!
Tóm lại, chủ đề của bài thơ này là ca ngợi người cộng sản có công với đất nước, đánh đuổi giặc Pháp và đánh bại "giặc" Ngụy Việt Nam Cộng Hòa!
Còn tất cả những câu thơ rác lăng nhăng bên dưới, "chửi" Trung Cộng, chửi bộ chính trị nô lệ Tàu, chửi Ðỗ Mười và nhiều câu vớ vẩn, không đâu vào đâu đều chỉ là những nghi binh, những mục tiêu giả để làm hoa mắt người đọc!
Nhiều người đã nói Phan Nhật Nam hồi trước năm 1975 đã chết rồi. Cái thân xác còn sống bây giờ chỉ là cái đài phát thanh cho nghị quyết 36 của việt cộng! Ðúng lắm và rất đúng! Ðồng tiền đô la của nghị quyết 36 của việt cộng đã đánh gục khá nhiều người nổi tiếng, biến họ thành những tên phản bội, khoác áo người quốc gia "chống cộng" nhưng thực chất là đi đổ bô cho việt cộng và đâm vào sau lưng chúng ta!
Phan Nhật Nam trước năm 1975 đã chết rồi. Ông ta hoàn toàn không còn xứng đáng là chiến sĩ, là sĩ quan quân lực Việt Nam Cộng Hòa nữa*. Ðừng tự xưng là cựu nhà văn quân đội, là cựu đại úy binh chủng nhảy dù nữa, nhục lắm! Và nhất là ông ta đã làm ô danh binh chủng nhảy dù! Những thiên thần mũ đỏ không có ai hèn nhát, đi đầu hàng giặc như Phan Nhật Nam! Khi nhắc đến binh chủng Nhảy Dù, ai ai cũng nhớ đến những vị anh hùng bất tử như đại úy Nguyễn Văn Ðương "Anh không chết đâu anh", hay cố đại tá Nguyễn Ðình Bảo, "Người ở lại Charlie"
Những đồng đô la dơ bẩn của việt cộng đã làm ngã gục nhiều người. Có người đã từng là khoa học gia nổi tiếng trên toàn thế giới, là cựu tư lệnh quân chủng không quân, vậy mà đã bị đảng việt gian Việt Tân xỏ mũi dắt đi như người ta dắt một con bò!!!
Buồn tủi và rất đau lòng nhưng chúng ta phải nói lên sự thật để nhiều người cùng biết và cảnh giác!
- KẾT LUẬN:
Không thể nào nói lập lờ, gán ghép chiến lũy Ba Ðình và nghĩa quân của Ðinh Công Tráng với lính Cộng Hòa và gọi cổ thành Quảng Trị là "cổ thành Ðinh Công Tráng"!
Bài thơ nêu trên được viết theo rất đúng "công thức" của tên đại ma đầu Bùi Tín: người cộng sản có công đánh bại giặc Pháp, do đó không thể gọi họ là việt gian và bọn chúng có "công" nên xứng đáng là những kẻ cai trị đất nước!!!
Trần Thanh
Ngày 22 tháng 11 năm 2008
Ngày 22 tháng 11 năm 2008
Phần Chú Thích:
- Chú thích một:
Tổ Quốc Chúng Tôi Không là “chế độ các anh”
Gởi Kim Phượng,
Bằng Hữu Úc Châu nơi Phương Nam
Hãy thống hận khi Đất cha ông cướp đoạt mất
Hãy gào uất buổi Biển, Trời tổ tiên giặc chiếm, cắt
Hãy biết xót đau,
Hãy biết hờn căm,
Thấm đê nhục..
Dân Tộc cúi đầu, nín thinh, khinh miệt..
Nơi quan ải phía Bắc xa một lần Nguyễn Phi Khanh bật khóc,
nước mắt lắng sâu mạch đất.
Giữa vùng nước phương Nam nầy chiến hạm Hải Quân 10 Nhật Tảo,
hòa máu Ngụy Văn Thà đổ xuống đậm sắc biển xanh.(1)
Có còn không Bộ Đội vây trận Điện Biên? (2)
Quân lực Cộng Hòa đã thật gẫy tan nòng pháo!
Xé không gian nghe âm vọng bao lần người lính giữ nước xung phong
Tát cạn đáy bày ra vạn cốt xương
lớp lớp dân oan di tản
Trời Nam bàng hoàng khốc tang
Biển Đông lềnh loang bi phẫn..
Hoàng Sa, Trường Sa..
Hãy trải rộng Nhất Thống Toàn Đồ..
Hẳn thấy lớn dài mênh mông biên cương Đại Việt
Lẽ nào bộ chính trị, ban bí thư, chủ tịch đảng, đoàn không hề hay biết?
Sử Việt không viết nên từ “Cách Mạng Mùa Thu, Tuyên Ngôn Tháng Chín”,(3)
nhưng bởi giòng máu lệ kiên cường chung phần độc dược
Phan Thanh Giản uống cạn nghĩa tận trung báo quốc.
Vệ Quốc Quân chết trên đồi Hồng Cúm, Him Lam(4)
Nguyên phẩm tính Lính Cộng Hòa gục ngã Cổ Thành Đinh Công Tráng.(5)
Để Hồn Nước ngời ngời hơi thở lộng mỗi khắc giây
Để Tự Do hiến trọn ý nghĩa cao thượng cho Người
Và Độc Lập khởi dậy tầng tầng kiêu hãnh
Việt Nam,
Tên gọi đến..
Rưng rưng nước mắt cảm xúc.
Tất cả nay đã là vô ích!
Với một chữ ký!
Hợp thức hóa một lần dâng giặc cướp!
Hoàn tất trọn một lần xong bán nước!
Đồng thuận mưu sâu Quốc Vụ Viện Bắc Kinh
Mậu Tuất, Năm “Một-ngàn chín-trăm năm-mươi-tám”.(6)
Các Vua Hùng nơi đâu?
Cuộc hành quân xẻ dọc Trường Sơn cuối cùng hóa ra thất bại
Tự Vệ Thành nổ lựu đạn tan thân,
gục đầu lên giao thông hào chống xe tăng Pháp,
Chết giữ hùng khí Thăng Long.(7)
Đảng khinh miệt gạch phăng, bôi bẩn!
Trang lịch sử linh thiêng viết bởi máu vô vàn
Vạn, triệu trái tim lẫm liệt Việt Nam yêu nước.
Tất cả nay đã là vô ích!
Không bớt lằn roi đau rạch nát tấm lưng..
Đám sinh viên oằn người trên đất cũ cha ông
Thảm nhục hứng đòn thù công an Hà Nội,
nơi “Thủ Đô Phẩm Giá Con Người”!(8)
Rùa thiêng ngượng mặt lặng sâu..
Cương thổ ngập hàng lậu thuế
Made in China.
Made in China
Đỗ Mười giữ ghế tổng bí thư thêm nhiệm kỳ
Địa giới Nam Quan cắt phăng một phần cửa ải.
Ba mươi năm hơn sau ngày “giải phóng Miền Nam”
Đà Nẵng nhìn ra bóng Hồng Kỳ đỏ ngầy mặt nước.
Chính danh, quốc sĩ mất lý nghĩa linh thiêng,
“Tình Hữu Nghị”, món hàng tuỳ nghi miệng lưỡi,
Trung Quốc mặc tình cung cấp.
Mười năm hơn xẻ dọc Trường Sơn đánh Mỹ kiên cường
Cuối đoạt thắng..
Quê hương dầm sâu vũng bùn hôi tanh ô nhiễm
Phanh thây Dân bằng nanh vuốt sói lang
Xây dựng Nước với giấy, tiền giả mạo
Ấn chứng từ Bắc Kinh.
Nỗi đau kinh dị làm khô sôi tròng mắt,
Ôi giá như các anh còn chút lương tri,
Đôi phần trí nhớ..
Ở đâu nên “độc lập/hạnh phúc/tự do”?(9)
Họa chăng chỉ trên báo đảng
Cơ quan trung ương, món hàng cũ xưa, hư mòn, phế thải
Xứng đáng vất thiêu bãi lửa
Giải hạn oan hồn vất vưỡng cõi nghiệt Việt Nam
Để Mát-xcơ-va nên thành “thánh đô” thiện mỹ huy hoàng
Để Bắc Kinh kết tụ “chiếc nôi hòa bình” tuyệt vời thế kỷ
Âm u cặn máu cờ đỏ vàng sao
Vấy bẩn màu Bồ Đề hai ngàn năm trăm hơn Đại Phật!
Tưởng như một chuyện đời xưa..
Người chết hiện nguyên hình/râu/tóc/răng/mắt..
Theo dõi em thơ bới rác, lội cống, ngập sình
Hốt phân thối theo kế hoạch ngũ niên, quy trình tuổi nhỏ
Hoàn thiện mô hình “hạnh phúc”,
tiến lên thời kỳ quá độ.
“Khăn quàng đỏ” không đủ lau khô giòng lệ ứa!
“tự do” nào?!..
tự do, báo được phép đưa tin từ một nguồn kiểm duyệt
tự do, giết cướp giữa ban ngày không thể tìm ra dấu vết
tự do, phí tiêu bạc tỷ, triệu của dân
tự do, hủy phá đền, chùa, ruộng, rừng.. không cần nhận lệnh
tự do, phán quyết con người không quyền được sống..
Từ chứng tích, tội danh lý lịch quá khứ ngụy quân,
xếp nên hạng tiện dân,
phận ngặt lưu đày trên quê cha, đất tổ!
Ba mươi-ba năm sau lần “Đại Thắng Mùa Xuân”(10)
Đất nước đi lên bằng hai chân giấy, gỗ
Với khẩu hiệu ngây ngô,
Nghị quyết hàm hồ,
Kết tinh trọn vinh hoa, “Tư Bản Đỏ”.
Giai cấp (cách mạng) mới
Tổng hợp phương trình quỷ ma: “Thực dân/Vô sản”,
Nhìn xuống “bọn Sàigòn mất tên” ứ tràn khinh miệt!
Với trí hiểm tiếm danh, “Người Ái Quốc”
Với hãnh tiến tự tuyên công, “Cha Già Dân Tộc” (11)
Thây xác nằm nơi Ba Đình luôn mở mắt,
Sống tráo trở đổi tên,
Chết không hề che mặt.
Hiển hiện toàn phần chước quỷ/tính ma.
Quái thai hậu nhiên phẩm chất, khối lượng rặt ròng..
Quốc hội biểu quyết “chín-chín-phầm trăm” hơn nhất trí,
Ngàn đại biểu dùng chung một miếng khẩu trang!
Mỗi buổi sớm mai..
Mặt trời mọc nơi phương Đông vô hồi vĩnh cửu
Cũng muôn đời ô nhục
Loang thấm dần từ vết máu Hoàng, Trường Sa..
Để nhớ,
19 tháng 1, 1974-2008
Phan Nhật Nam
(1) Chiến Hạm; Hạm Trưởng/QLVNCH tử trận Hoàng Sa, 19/1/1974 Gởi Kim Phượng,
Bằng Hữu Úc Châu nơi Phương Nam
Hãy thống hận khi Đất cha ông cướp đoạt mất
Hãy gào uất buổi Biển, Trời tổ tiên giặc chiếm, cắt
Hãy biết xót đau,
Hãy biết hờn căm,
Thấm đê nhục..
Dân Tộc cúi đầu, nín thinh, khinh miệt..
Nơi quan ải phía Bắc xa một lần Nguyễn Phi Khanh bật khóc,
nước mắt lắng sâu mạch đất.
Giữa vùng nước phương Nam nầy chiến hạm Hải Quân 10 Nhật Tảo,
hòa máu Ngụy Văn Thà đổ xuống đậm sắc biển xanh.(1)
Có còn không Bộ Đội vây trận Điện Biên? (2)
Quân lực Cộng Hòa đã thật gẫy tan nòng pháo!
Xé không gian nghe âm vọng bao lần người lính giữ nước xung phong
Tát cạn đáy bày ra vạn cốt xương
lớp lớp dân oan di tản
Trời Nam bàng hoàng khốc tang
Biển Đông lềnh loang bi phẫn..
Hoàng Sa, Trường Sa..
Hãy trải rộng Nhất Thống Toàn Đồ..
Hẳn thấy lớn dài mênh mông biên cương Đại Việt
Lẽ nào bộ chính trị, ban bí thư, chủ tịch đảng, đoàn không hề hay biết?
Sử Việt không viết nên từ “Cách Mạng Mùa Thu, Tuyên Ngôn Tháng Chín”,(3)
nhưng bởi giòng máu lệ kiên cường chung phần độc dược
Phan Thanh Giản uống cạn nghĩa tận trung báo quốc.
Vệ Quốc Quân chết trên đồi Hồng Cúm, Him Lam(4)
Nguyên phẩm tính Lính Cộng Hòa gục ngã Cổ Thành Đinh Công Tráng.(5)
Để Hồn Nước ngời ngời hơi thở lộng mỗi khắc giây
Để Tự Do hiến trọn ý nghĩa cao thượng cho Người
Và Độc Lập khởi dậy tầng tầng kiêu hãnh
Việt Nam,
Tên gọi đến..
Rưng rưng nước mắt cảm xúc.
Tất cả nay đã là vô ích!
Với một chữ ký!
Hợp thức hóa một lần dâng giặc cướp!
Hoàn tất trọn một lần xong bán nước!
Đồng thuận mưu sâu Quốc Vụ Viện Bắc Kinh
Mậu Tuất, Năm “Một-ngàn chín-trăm năm-mươi-tám”.(6)
Các Vua Hùng nơi đâu?
Cuộc hành quân xẻ dọc Trường Sơn cuối cùng hóa ra thất bại
Tự Vệ Thành nổ lựu đạn tan thân,
gục đầu lên giao thông hào chống xe tăng Pháp,
Chết giữ hùng khí Thăng Long.(7)
Đảng khinh miệt gạch phăng, bôi bẩn!
Trang lịch sử linh thiêng viết bởi máu vô vàn
Vạn, triệu trái tim lẫm liệt Việt Nam yêu nước.
Tất cả nay đã là vô ích!
Không bớt lằn roi đau rạch nát tấm lưng..
Đám sinh viên oằn người trên đất cũ cha ông
Thảm nhục hứng đòn thù công an Hà Nội,
nơi “Thủ Đô Phẩm Giá Con Người”!(8)
Rùa thiêng ngượng mặt lặng sâu..
Cương thổ ngập hàng lậu thuế
Made in China.
Made in China
Đỗ Mười giữ ghế tổng bí thư thêm nhiệm kỳ
Địa giới Nam Quan cắt phăng một phần cửa ải.
Ba mươi năm hơn sau ngày “giải phóng Miền Nam”
Đà Nẵng nhìn ra bóng Hồng Kỳ đỏ ngầy mặt nước.
Chính danh, quốc sĩ mất lý nghĩa linh thiêng,
“Tình Hữu Nghị”, món hàng tuỳ nghi miệng lưỡi,
Trung Quốc mặc tình cung cấp.
Mười năm hơn xẻ dọc Trường Sơn đánh Mỹ kiên cường
Cuối đoạt thắng..
Quê hương dầm sâu vũng bùn hôi tanh ô nhiễm
Phanh thây Dân bằng nanh vuốt sói lang
Xây dựng Nước với giấy, tiền giả mạo
Ấn chứng từ Bắc Kinh.
Nỗi đau kinh dị làm khô sôi tròng mắt,
Ôi giá như các anh còn chút lương tri,
Đôi phần trí nhớ..
Ở đâu nên “độc lập/hạnh phúc/tự do”?(9)
Họa chăng chỉ trên báo đảng
Cơ quan trung ương, món hàng cũ xưa, hư mòn, phế thải
Xứng đáng vất thiêu bãi lửa
Giải hạn oan hồn vất vưỡng cõi nghiệt Việt Nam
Để Mát-xcơ-va nên thành “thánh đô” thiện mỹ huy hoàng
Để Bắc Kinh kết tụ “chiếc nôi hòa bình” tuyệt vời thế kỷ
Âm u cặn máu cờ đỏ vàng sao
Vấy bẩn màu Bồ Đề hai ngàn năm trăm hơn Đại Phật!
Tưởng như một chuyện đời xưa..
Người chết hiện nguyên hình/râu/tóc/răng/mắt..
Theo dõi em thơ bới rác, lội cống, ngập sình
Hốt phân thối theo kế hoạch ngũ niên, quy trình tuổi nhỏ
Hoàn thiện mô hình “hạnh phúc”,
tiến lên thời kỳ quá độ.
“Khăn quàng đỏ” không đủ lau khô giòng lệ ứa!
“tự do” nào?!..
tự do, báo được phép đưa tin từ một nguồn kiểm duyệt
tự do, giết cướp giữa ban ngày không thể tìm ra dấu vết
tự do, phí tiêu bạc tỷ, triệu của dân
tự do, hủy phá đền, chùa, ruộng, rừng.. không cần nhận lệnh
tự do, phán quyết con người không quyền được sống..
Từ chứng tích, tội danh lý lịch quá khứ ngụy quân,
xếp nên hạng tiện dân,
phận ngặt lưu đày trên quê cha, đất tổ!
Ba mươi-ba năm sau lần “Đại Thắng Mùa Xuân”(10)
Đất nước đi lên bằng hai chân giấy, gỗ
Với khẩu hiệu ngây ngô,
Nghị quyết hàm hồ,
Kết tinh trọn vinh hoa, “Tư Bản Đỏ”.
Giai cấp (cách mạng) mới
Tổng hợp phương trình quỷ ma: “Thực dân/Vô sản”,
Nhìn xuống “bọn Sàigòn mất tên” ứ tràn khinh miệt!
Với trí hiểm tiếm danh, “Người Ái Quốc”
Với hãnh tiến tự tuyên công, “Cha Già Dân Tộc” (11)
Thây xác nằm nơi Ba Đình luôn mở mắt,
Sống tráo trở đổi tên,
Chết không hề che mặt.
Hiển hiện toàn phần chước quỷ/tính ma.
Quái thai hậu nhiên phẩm chất, khối lượng rặt ròng..
Quốc hội biểu quyết “chín-chín-phầm trăm” hơn nhất trí,
Ngàn đại biểu dùng chung một miếng khẩu trang!
Mỗi buổi sớm mai..
Mặt trời mọc nơi phương Đông vô hồi vĩnh cửu
Cũng muôn đời ô nhục
Loang thấm dần từ vết máu Hoàng, Trường Sa..
Để nhớ,
19 tháng 1, 1974-2008
Phan Nhật Nam
(2) Chiến trường lớn kết thúc chiến tranh (1946-54)
(3) 19/8/ và 2/9/1945
(4) Đồi chiến thuật quanh vòng chảo Điện Biên Phủ
(5) Cổ Thành Quảng Trị
(6) Công hàm Thủ Tướng Phạm Văn Đồng gởi Chu Ân Lai
(7) Trận chiến giữ Hà Nội 19/12/46
(8) Logos của Hà Nội trong thời kỳ chiến tranh (1960-1975)
(9) Quốc Hiệu của nhà nước cộng sản Việt Nam
(10) “30/4/1975”
(11)Những bí danh, danh hiệu của Nguyễn Tất Thành, Hồ Chí Minh..
- Chú thích hai:
- "công" của người cộng sản đánh thắng thực dân Pháp lớn lắm, nhờ đó Việt Nam mới được độc lập, tự do. Nếu ngày nay người cộng sản có dâng vài chục ngàn km vuông đất và hai đảo Hoàng-Trường Sa cho Trung Cộng cũng được, so với toàn lãnh thổ nước Việt Nam, ta cũng còn "lời" chán!!!
- "công" của người cộng sản trong chiến thắng Ðiện Biên Phủ là một bằng chứng rất hiển nhiên, không ai có thể chối cãi. Những người quốc gia không thể nhận đó là công lao của họ!
Thật ra đây chỉ là lý luận của một con bò tót, đi liếm trôn và "thổi kèn" cho bọn việt gian cộng sản. Bọn việt gian cộng sản hoàn toàn không có một công lao gì với đất nước và dân tộc Việt Nam hết. Ðây là một sự khẳng định rất chắc chắn một trăm phần trăm như công thức toán học. Bọn chúng chỉ có tội và tội, không tội tày trời thì tội lớn, tội nhỏ!
Từ khi mới lọt tọt ở bên Tàu về, còn sống chui rúc ở hang Bắc Pó trong những năm 1940 - 1944 thì vốn liếng của tên Hồ tặc có trong tay chỉ là đội Việt Nam Tuyên Truyền Giải Phóng Quân, chỉ có một trung đội mà hơn phân nửa là người dân tộc Tày. Vậy thì làm sao trong vòng 8 năm sau, Hồ đã có khoảng 500 ngàn quân để đánh Pháp trên quy mô toàn quốc? Không có phép lạ nào có thể giúp Hồ tặc phát triển lực lượng nhanh đến như vậy! Câu trả lời và sự giải thích hợp lý nhất, đó là:
- Chính các lực lượng quân sự, bán quân sự của các đảng phái quốc gia, vốn đã hoạt động trong và ngoài nước từ vài thập niên trước đó đã cầm đầu cuộc những cuộc nổi dậy mà sau này Hồ tặc đã lươn lẹo, chơi trò con chim tu hú đẻ trứng, cướp trắng công của những người quốc gia và tiêu diệt họ đến gần hết!
- Nội số dân công tham gia trong chiến dịch Ðiện Biên Phủ là gần một trăm ngàn người. Toàn bộ người dân tham gia đánh Pháp lúc bấy giờ, đa số vì lòng yêu nước và hầu như vào thời điểm đó hầu như không mấy ai biết rõ bộ mặt thật của Hồ tặc và cái đảng việt gian Cộng Sản của hắn. Hơn nữa, lúc bấy giờ Hồ đã rất quỷ quyệt, che dấu bản chất của hắn rất kỹ. Hắn đã đổi tên đảng Cộng Sản thành đảng Lao Ðộng, cùng thi hành nhiều thủ đoạn gian manh, lừa bịp khác!!!
- Chú thích ba:
Cổ Thành Quảng Trị thuộc tỉnh quảng Trị. Năm 1972, quân lực VNCH đã giao tranh ác liệt với bọn xâm lược việt gian cộng sản tại đây. Bọn giặc đã thua chạy, cờ vàng ba sọc đỏ lại ngạo nghễ tung bay trên Cổ Thành quảng Trị.
Phan Nhật Nam đã lươn lẹo, cố ý lấy râu ông nọ cắm vào cằm bà kia, giữa hai sự kiện lịch sử, nhằm đề cao Hồ tặc và bọn việt gian cộng sản bán nước và hạ nhục quân đội Cộng Hòa (gãy tan nòng pháo!)
No comments:
Post a Comment