Chỗ yếu của chúng ta: Lĩnh vực văn nghệ
Nam Nhân
Trong cuộc đấu tranh chống sự xâm nhập của tập đoàn việt-gian-cộng-sản vào cộng-đồng người việt tỵ-nạn, chúng ta đã chứng tỏ có nhiều thắng lợi. Đó là việc vinh danh Quốc kỳ Việt Nam Cộng Hòa, xây dựng các tượng đài tưởng niệm, đào tạo được một thế hệ tinh anh với vốn chất xám ngang tầm với trình độ quốc tế, có những vị thế đáng được kính nể. Trên lĩnh vực kinh tế, người Việt tỵ nạn việt-gian-cộng-sản cũng đóng vai trò tích cực ở các nước tạm dung. Không những thế, trong lĩnh vực dòng chính về hoạt động chính trị, người Việt tỵ nạn việt-gian-cộng-sản cũng có những thành tựu đáng kể. Ngoài ra, thế thế hệ con em của chúng ta đã đóng góp và trưởng thành cả trong lĩnh vực quân sự. Và cần lưu ý rằng, trong mỗi sự thành đạt ở các lĩnh vực nói trên, bao giờ cũng gắn liền với việc vinh danh Quốc kỳ Việt Nam Cộng Hòa.
Tuy nhiên, chúng ta vẫn còn bị động mà có thể nói rằng phải lùi bước trên mặt trận văn nghệ.
Trước tiên với những hoạt động văn nghệ được ra đời nhằm thỏa mãn sự hưởng thụ văn hóa, nghệ thuật, mang tính dân tộc của cộng-đồng người Việt tỵ nạn chúng ta. Với sự đóng góp, cổ vũ của người Việt tỵ nạn việt-gian-cộng-sản, các cơ sở hoạt động về văn hóa, văn nghệ đã có những bước tiến, phải nói là tuyệt vời. Không những thỏa mãn được nhu cầu thẩm mỹ văn hóa nghệ thuật của cộng-đồng, mà nó còn có tác dụng giúp cho người dân trong nước Việt Nam “cải tạo” thứ văn hóa nghệ thuật khát máu, lai căng mà tập đoàn việt-gian-cộng-sản đã dùng toàn bộ hệ thống chính trị của chúng để áp đặt, xây dựng và phát triển. Không phải đến nay, năm 2009 này, mà ngay từ những thập niên 90 của thế kỷ trước, các sáng tác văn học nghệ thuật trong Việt Nam đã dần dần bị nền văn hóa nghệ thuật đầy nhân bản và tính dân tộc của Việt Nam Cộng Hòa “cải tạo” lại, đó chính là một điểm son của những người làm công tác văn hóa nghệ thuật trong cộng-đồng người Việt tỵ nạn.
Trước tình hình đó, tập đoàn việt-gian-cộng-sản đã chú trọng tập trung vào các mục tiêu của cộng-đồng người Việt tỵ nạn việt-gian-cộng-sản trong lĩnh vực truyền thông, văn học nghệ thuật, bằng cách xử dụng các tổ chức đảng phái ma trơi, xử dụng những tụi nặng về lý tài mà không có lý tưởng, để tấn công vào chỗ yếu nhất của cộng-đồng người Việt tỵ nạn. Đó là những người sáng tác, cả thơ, cả văn, cả nhạc, cả ca sĩ, cũng như những nhà sản xuất băng dĩa nhạc, tổ chức trình diễn v.v…
Những trung tâm băng nhạc, đặc biệt là Thúy Nga Paris, trong thời kỳ đầu đã có công lớn đưa đến người Việt tỵ nạn việt-gian-cộng-sản những món ăn tinh thần lành mạnh, có tác dụng gợi nhớ về nguồn, để giữ gìn được bản sắc của người Việt Nam, của nước Việt Nam Cộng Hòa. Thế nhưng từ ngày Thúy Nga Paris có sự cộng tác của Nguyễn ngọc Ngạn, rồi sau đó cặp Nguyễn ngọc Ngạn và Nguyễn cao kỳ Duyên, các sản phẩm của Thúy Nga Paris bắt đầu có những triệu chứng ung thư, và đến nay thì nó đã di căn. Từ chỗ nó là món ăn tinh thần của cộng-đồng người Việt tỵ nạn việt-gian-cộng-sản, thì nay từng bước một, với hơi hướng của việt-gian-cộng-sản nhúng tay vào, bằng cách này hay cách khác, nó đã trở thành thiu thối, không những hủy hoại đối với sự thưởng thức của thế hệ trẻ mà ngay cả đối với thế hệ già, những nạn nhân trực tiếp và lâu dài của tập đoàn việt-gian-cộng-sản. Theo bước Thúy Nga Paris, và với những kinh nghiệm của loại con buôn văn hóa văn nghệ, đã xuất hiện những trò biểu diễn mà các cơ sở sản xuất băng nhạc, các nhạc sĩ, ca sĩ, lấy đồng tiền là lý tưởng của cuộc sống. Chúng là những kẻ đầu tiên thực hiện cái bẫy “Quên quá khứ, xóa bỏ hận thù - Hòa-Giải, Hòa-Hợp” trong lĩnh vực giao lưu văn hóa một chiều.
Tưởng rằng chẳng cần phải nhắc đến nhiều, thì ai cũng có thể thấy kẻ phản bội đầu tiên chính là tên già dê, mắc dịch Phạm Duy, đã lợi dụng cái chết của tên việt gian Trịnh công Sơn để làm lễ tưởng niệm cho tên việt-gian này, đưa tín hiệu mở đầu cho việc thực thi cái gọi là phi chính trị trong lĩnh vực văn học nghệ thuật. Tiếp theo sau là những kẻ như Trịnh Nam Sơn, Đức Huy.v.v… Rồi đến các ca sĩ, mở đầu là Elvis Phương, Hương Lan, Trizie Phương Trinh, Tuấn Vũ, Trịnh Nam Sơn (trong vai trò ca sĩ), Duy Quang,Tuấn Ngọc, Khánh Hà, Ái Vân, Chế Linh, Chí Tài, Phương Hồng Quế, Thiên Kim, Thanh Hà, Giao Linh, Tommy Ngô, Linda Trang Đài, Mạnh Đình, Mạnh Quỳnh, Phi nhung, Jimmy Nguyen, Hoài Linh, Quang Minh, Hồng Đào và v.v… Đồng thời cũng xuất hiện những cò mồi biểu diễn nhằm đưa ca sĩ trong nước ra hải ngoại để hát chung với ca sĩ hải ngoại trong các chương trình biểu diễn. Và tất nhiên, chúng cũng không chỉ để giao lưu giữa ca sĩ với nhau (nghĩa là Hòa-Giải, Hòa-Hợp), mà còn giao lưu cả bài hát của nhạc sĩ trong nước với nhạc sĩ hải ngoại. Những kẻ làm MC đã từng được cộng-đồng người Việt tỵ nạn việt-gian-cộng-sản tưởng rằng tinh thần “chống cộng” của họ khác hẳn với con buôn văn nghệ Nguyễn Ngọc Ngạn, như Nam lộc và Việt Dũng của trung tâm Asia. Thế nhưng nhóm này đã ma giáo hơn đến mức đứng làm MC cho rất nhiều buổi trình diễn ở hải ngoại, có sự Hòa-Giải Hòa-Hợp của ca sĩ cả trong và ngoài nước cũng như các tác phẩm của cả nhạc sĩ trong và ngoài nước mà còn tìm cách lôi kéo những người nổi tiếng trong cộng-đồng người Việt tỵ nạn việt-gian-cộng-sản, như Nữ Quân-nhân Hạnh Nhơn, Đại úy Phi công (của Hoa kỳ) Elizabeth Phạm, khoa học gia Dương Nguyệt Ánh… vào cái trò chơi ma bùn nhập nhằng này.
Cho nên giờ đây, nhóm ca sĩ có những kẻ phát ngôn mất dậy như thằng ca sĩ lé Đàm vĩnh Hưng tại buổi trình diễn vừa qua tại Dallas, Fort Worth, Texas, đã được một số bồi bút truyền thông rầm rộ quảng cáo, đáng buồn là có kẻ đã từng đứng chung trong Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa, lại đứng ra tổ chức cho chúng trình diễn. Còn số ca sĩ hải ngoại khác về Việt Nam như đi chợ, để hát phục vụ cho những ngày kỷ niệm của tập đoàn việt-gian-cộng-sản. Ấy vậy mà khi trở ra hải ngoại, chúng vẫn được một số nơi long trọng mời đến giúp vui, thí dụ như cuộc họp thân hữu Đà Lạt vừa qua tại Virginia, đã có sự xuất hiện của Tuấn Ngọc và Ý Lan.
Nêu chuyện này lên, Nam Nhân tôi chỉ có một ước mong duy nhất là nếu chúng ta vẫn còn nghĩ đến tương lai của đất nước và dân tộc Việt Nam, thì hãy tẩy chay những kẻ ăn cơm quốc gia thờ ma cộng-sản. Hãy nhớ bài học vì sao chúng ta phải lưu vong tỵ nạn. Hãy nhớ đến trong cuộc vượt biên, một phần ba trong số chúng ta đã không có cái may mắn để tới được bến bờ tự do, mà phải mượn bụng cá làm mồ chôn.
Quý vị nghĩ gì, khi đọc những dòng tin và nhìn những tấm hình của những người trong cộng-đồng người việt tỵ nạn việt-gian-cộng-sản chúng ta, từ hơn hai mươi năm trước đến nay vẫn còn ôm ấp chút hy vọng, dù chỉ mong manh, kêu cứu mọi người tìm giúp con em của họ còn bị thất lạc trên đường vượt biên tỵ nạn.
Hãy nhổ vào mặt những kẻ lưu manh làm nghề con buôn văn nghệ. Hãy tẩy chay những kẻ không phải là nghệ sĩ như chúng ta tưởng, mà chúng chỉ là lũ “xướng ca vô loài” mà Cha Ông chúng ta đã cảnh báo.
Anh quốc, ngày 09 tháng 12 năm 2009
Nam Nhân
No comments:
Post a Comment