LTS- Trong câu văn của Thế huy viết năm 1994 dưới đây, nói về thái độ hèn hạ của những kẻ ăn cơm quốc gia, nhưng chẳng có lòng với tổ quốc. Xem việc bảo vệ tổ quốc là " con đường nghẻn lối" trong lúc hàng triệu người ngã gục để bảo vệ nền tự do độc lập của Miền Nam Việt Nam Cộng Hòa. Những kẻ trí thức "chồn lùi" như Thế huy tự vả vào mặt mình và không hổ thẹn.
Thế Huy
Định lầm hướng đi, chậm trễ vài năm, Nha Động Viên (VNCH) chờ đón và đời sống đi hẳn sang một con đường nghẽn lối. Trung thương cảm cho chính mình, và cho tuổi trẻ Việt Nam ưu tư cằn cỗi.
Thiên đàng Việt gian CS là đập nước là bom nổ hại dân làng bất cứ giờ khắc nào chúng muốn.
Viết Ngày 20 Tháng 8, 2013
Từ “Bướm Trắng” đến “Bên Giòng Nước Cuốn”
Bài viết trước Chính Khí Việt đã phân tích về nhà văn Nhất Linh với những áng văn tiêu cực trong lúc nhu cầu của đất nước đang cần phải có sự góp tay của các nhà văn, cùng với việc sử dụng trí tuệ của mình, sử dụng sự hiểu biết tổng quát của mình và biết dùng ngòi bút của mình để tìm trong quá khứ của lịch sử và cuộc sống thực tại của một xã hội đang rên siết dưới sự thống trị tàn bạo của thực dân Pháp, những đề tài giúp cho việc kích động lòng dân, khơi dậy lòng tự hào dân tộc và tinh thần yêu nước, hy sinh vì dân tộc và tổ quốc vốn là truyền thống ngàn năm của người dân Việt Nam. Thế nhưng Nhất Linh đã không làm được điều đó. Vì thế Chính Khí Việt cũng muốn lưu ý đến quý cụ và quý bạn đọc rằng sau khi VGCS theo lệnh Nga Xô và Tàu cộng đã nhuộm đỏ VNCH, nghĩa là toàn bộ đất nước Việt Nam, thì tại Saigon hai tên đường vẫn được VGCS cho giữ lại đó là đường Nhất Linh và đường Thích Quảng Đức. Khi có người thăc mắc (tức người trong lũ VGCS) thì uỷ ban đặt tên đường phố trả lời rằng khi lấy tên Nhất linh thì có nghĩa là nói đến công lao Nhất Linh là người khai sáng ra nhóm Tự Lực Văn Đoàn. Đó là công lao của Nhất Linh trong lĩnh vực văn học. Còn nói đến tên Nguyễn Tường Tam thì đó là cái tên của kẻ chính trị thì chúng ta mới cần phải xóa bỏ.
Thực ra đó chỉ là một cách trả lời, bây giờ bình tĩnh lại sau nhiều năm nghiền ngẫm những mánh khoé của bọn VGCS cũng như chúng ta đã có rất nhiều tài liệu và cả con người sống thực sự, chúng đã hiện nguyên hình là những tên “ăn cơm Quốc Gia, thờ ma cộng sản”, đóng góp một cách hết sức hiệu qủa trong việc xâm lược VNCH của tập đoàn VGCS, tay sai của Nga Xô và Tàu Cộng thời kỳ đó. Nói như thế có khác gì chúng ta phải phân biệt giữa việc đào mồ thằng việt gian Hồ Công Tâm và phải lôi cổ nó ra chửi, còn nhà giáo Đỗ Công Minh thì chúng ta không chửi hay sao? Do đó cho nên CKV cũng cần phải nói rằng trong lúc những người Quân Nhân QLVNCH đã phải gánh chịu toàn bộ sự tấn công của tất cả ba mũi giáp công của VGCS thì lại phải chịu đựng một sự trở cờ phản phúc của những thứ gọi là các chính khách xôi thịt, các đảng phái xanh vỏ đỏ lòng mà CKV vừa nêu trong bài trước như Đại Việt của Hà Thúc Ký, Việt Nam Quốc Dân Đảng của Vũ Hồng Khanh chẳng hạn… cũng như sự tác yêu tác quái của lũ tụi VGCS cạo trọc đầu hoạt động dưới mái chùa thuộc GHPGVNTN cũng như những tên VGCS mặc áo chùng thâm. Nhưng cũng cần phải lưu ý đến những tầng lớp tương lai của đất nước là những sinh viên, đã được ăn học đến nơi đến chốn, còn được tuyển chọn để đưa đi du học nước ngoài trong lúc gánh nặng trách nhiệm trước Tổ Quốc của bọn họ lại đè nặng lên vai người quân nhân trong mọi binh chủng của quân lực VNCH thời kỳ đó. Thế nhưng chúng ta đã thấy cái gọi là những sinh viên du học đó đã chống phá không phải riêng Đệ Nhất VNCH mà sang đến Đệ Nhị VNCH chúng vẫn tiếp tục quấy phá. Sau 30-4-75 bọn chúng đã hiện nguyên hình để cho mọi người thấy rằng bọn chúng không phải là những sinh viên đấu tranh để tranh đấu cho tự do hay cho quyền lợi của người dân sống trong thể chế VNCH, mà chúng thực sự là những tên việt gian cộng sản (kể cả nếu như chúng chưa phải là đảng viên CS) để đánh vào hậu phương của QLVNCH, những người đang phải chịu đựng gian khổ bom đạn chết chóc ngoài tiền tuyến. Bọn chúng cấu kết, lập phe, lập đảng với tụi gọi là du sinh phản chiến như kiểu anh em thằng việt gian Nguyẽn Đan Quế, Nguyễn Quốc Quân, Nguyễn Gia Kiểng, Đoàn Viết Hoạt, anh em thằng Chu Vũ Ánh, Chu Chỉ Nam…. để trở thành mũi xung kích lớn nhất, đó là bôi nhọ chế độ và chính nghĩa VNCH trước dư luận thế giới, nói một cách khác chúng là những tên việt gian đã thực hiện một cách hữu thức chứ không phải vô tình cái đường lối chính sách của ngoại bang muốn áp đặt như một ông chủ lớn đối với Quốc Gia Việt Nam Cộng Hoà. Ngày nay ra đến hải ngoại thì vẫn cái lũ sinh viên giáo sư trí thức ngựa, những tên chính trị salon xôi thịt, cùng với lũ đầu trọc, mạo danh Phật trong cái tổ chức của thằng Ngưu Ma Vương Quảng Độ có xú danh là GHPGVNTN lại tụ họp cấu kết với nhau, để lại tiếp tục con đường cũ là phá hoại tiềm lực cũng như đặt ra những bẫy xập để lừa những người nhẹ dạ trong và ngoài nước đang trong nỗ lực đánh đuổi bọn VGCS ra khỏi bộ máy cầm quyền của nhà nước Việt Nam.
Chính Khí Việt nói lòng vòng như vậy cũng chỉ muốn đưa ra một thí dụ nữa của những kẻ cầm bút hiện nay cũng như những kẻ tuyên truyền cho những bài viết của những kẻ cầm bút tự nhận hoặc được thổi lên là nhà báo chống cộng, nhà văn chống cộng…. nhưng dường như họ chưa bao giờ kết hợp nội dung bài viết trên giấy trắng mực đen của những con người như vậy đối với hiện tình của người dân Việt Nam bị trị trong và ngoài nước.
Lấy thí dụ gần nhất là một bài viết vừa xong đã được post lên các diễn đàn và được long trọng giới thiệu. Đó là bài có tên “Bên Giòng Nước Cuốn” của Thế Huy.
Chính Khí Việt xin trích một đoạn trong bài của Thế Huy có tên nói trên để cùng quý vị trao đổi xem bài viết này có tác dụng tốt đối với cuộc đấu tranh của người dân bị trị trong và ngoài nước hay nó là một bài viết làm nản lòng những người chống VGCS, có nghĩa là làm lợi cho VGCS. Tuỳ quý cụ và quý bạn định danh cho tác giả là đang đứng ở vị trí nào trong mặt trận chiến tranh truyền thông giữa những người Việt Nam yêu nước, trở thành người tỵ nạn, đối với tập đoàn VGCS có cả một đạo quân nằm vùng thường hoạch định thực thi cái gọi là NQ36: Mục đích chính cũng chỉ là tẩy não tiến tới xâm lược trọn vẹn cộng đồng người Việt Tỵ Nạn biến họ trở thành nô lệ đỏ cho thực dân đỏ và cho các thế lực tài phiệt quốc tế. Trích nguyên văn bằng mực đỏ một đoạn trong bài “Bên Giòng Nước Cuốn” của Thế Huy:
Ngày ấy, ở tuổi hai mươi, lớp trẻ Việt-Nam không hồn-nhiên và vô-tư như ở đây. Thời đó, chàng đã băn khoăn về tương lai và cuộc sống. Mọi người ở lớp tuổi Trung đã phải tự lựa chọn con đường quyết định phải đi để vạch một tương lai phải sống. Định lầm hướng đi, chậm trễ vài năm, Nha Động Viên chờ đón và đời sống đi hẳn sang một con đường nghẽn lối. Trung thương cảm cho chính mình, và cho tuổi trẻ Việt Nam ưu tư cằn cỗi. Cũng nhờ đó, cùng một tuổi, nhưng những người như Trung già dặn, chững chạc, và hiểu giá trị của đời sống hơn tuổi trẻ Tây phương cùng trang lứa." (hết trích)
Chính Khí Việt xin quý cụ nghĩ xem, một người như Thế Huy viết chuyện “Bên Giòng Nước cuốn” mà Trung là nhân vật chính đã có những thái độ và lối suy tư như vậy thì quý cụ nghĩ sao? Nếu đọc chúng ta cũng có thể hiểu rằng Trung chính là hình ảnh của Thế Huy Vậy.
Khi nói đến đến Nha Động Viên mà lại viết là “chờ đón” thì có nghĩa là tác gỉa muốn nói rằng khi xong bậc Trung Học Đệ Nhị Cấp nếu không đậu Tú Tài Toàn Phần thì chỉ có duy nhất một con đường là phải “bất đắc dĩ” trình diện và Nha Động Viên luôn là nới “chờ đón” những kẻ “xấu số” Chính Khí Việt con nói như vậy có đúng không thưa quý cụ. Ai cũng biết rằng đi quân dịch là làm nhiệm vụ của người thanh niên thời chiến để nhập ngũ chống lại quân xâm lược đỏ CSBV với tôn chỉ TỔ QUỐC - DANH DỰ - TRÁCH NHIỆM. Rất nhiều người đã tình nguyện lên đường mặc dù tuổi chưa tới, dù được hoãn dịch về các lý do như: Học Vấn, Gia Cảnh (Con Một trong Gia Đình có Mẹ Già, sức khoẻ….) Vậy mà Thế Huy có thể coi việc gia nhập quân đội để “Bảo Quốc An Dân” là “đời sống đi hẳn sang con đường nghẽn lối”. Thử hỏi câu này có phải là một hình thức Thế Huy muốn cảnh cáo những ai trong tuổi trẻ đừng có gia nhập vào quân đội VNCH bảo vệ Tổ Quốc vì đấy là “con đường nghẽn lối”. Trong hoàn cảnh đất nước như vậy mà lại có người như Thế Huy ích kỷ chỉ nghĩ đến cá nhân của mình rồi lại còn coi việc đi làm nhiệm vụ thanh niên thời chiến là con đường nghẽn lối thì thử hỏi trong con người của Thế Huy có một chút tế bào nào là YÊU NƯỚC hay không? Hoặc nếu có thì chắc chắn tế bào đó là tế bào Yêu Nước Xã Hội Chủ Nghĩa của thằng đại việt gian hồ chí minh vậy. Nếu quý vị có điều kiện nên đọc toàn bộ bài “Bên Gìòng Nước Cuốn” của Thế Huy để thấy rằng ngay trong năm 2013 này, tình hình đất nước như thế nào mà vẫn có thể đưa lên một bài viết (cho dù nói rằng viết cách đây 10 năm) thì nó vẫn bộc lộ bản chất con người thật của Thế Huy. Hoàn toàn mang âm hưởng của tên nhạc nô Trịnh Công Sơn nghĩa là nó không vinh danh những tử sĩ, vợ của Tử Sĩ, vinh danh những anh hùng vô danh trong quân đội VNCH, mà nó chi mô tả cái bi thảm khiến cho người quân nhân ở chiến trường nặng lòng với gia đình trở thành lo lắng buồn bã nhiều khi muốn không đào ngũ thì cũng giảm đi tinh thần chiến đấu và phải làm sao tìm lối thoát trong cái gọi là “con đường nghẽn lối” để có thể còn sống sót trở về cho dù việc đó có thể dẫn đến sự thất bại trong một trận chiến. Nếu quý vị đọc toàn bài thì sẽ thấy nội dung y như những “tác phẩm” của Nhất Linh, nghĩa là đọc xong bài của Thế Huy thì cảm thấy buồn. Từ buồn lại nghĩ đến thân phận cá nhân và gia đình mình. Từ than phận cá nhân lại nghĩ đến chuyện hy sinh kiểu như người quân nhân VNCH, thì thấy rằng đó không phải là con đường vinh quang , không phải là trách nhiệm mình và càng không có chút vinh dự gì, vì đó là “con đường nghẽn lối!!!???”
Trước khi kết thúc bài này, CKV con xin được lưu ý quý cụ cũng như quý bạn đọc một điều quan trọng khác nữa là: mặc dù ra hải ngoại ngay từ những ngày đầu của 30/4, Thế Huy cũng không dám nói và viết thẳng thắn về tội danh cũng như bản chất của lũ VGCS là quân xâm lược, là lũ tay sai cho thực dân đỏ Nga Xô và Tàu đại hán bành trướng. Cho nên khi đề cập đến VGCS, Thế Huy cũng chỉ dám gọi chúng là những người “Phía Bên Kia”. Thử nghĩ xem, nếu gọi chúng là phía bên kia thì cũng có nghĩa là một thứ đối tác, chưa chắc đã là kẻ thù mà có khi còn là bạn thân chí còn có thể là bạn thân. Điều này có phải là một thứ gợi ý khéo với mưu đồ xóa bỏ quá khứ, một thứ hoà hợp hoà giải mà Thế Huy muốn gởi gắm đến đọc gỉa.
Còn nhiều vấn đề phải bàn, nhưng CKV nghĩ rằng cái lối suy nghĩ như thế này của Thế Huy sau khi đã ra đến hải ngoài nhiều chục năm mà viết bài này nó giống y như là cái lối suy nghĩ của những tên trốn quân dịch kiểu Trịnh Công Sơn, Nam Lộc, anh em Chu Chỉ Nam …. để cho chúng thoát ra khỏi cái gọi là “con đường tắt nghẽn” để bây giờ chúng lại tiếp tục nói chuyện với “phía bên kia” một cách thoải mái. Vì có bao giờ Thế Huy biệt rằng Phía bên kia là quân xâm lược, là tội đồ của dân tộc và Tổ Quốc Việt Nam??? Về nhân vật Thế Huy là như thế nào chúng ta lại càng phải hiểu hơn khi tên chệt tàu tiều Hứa Vạng Thọ đã tôn vinh Thế Huy như một thứ đàn anh của tinparis.net. Một thứ cố vấn bí mật tha hồ ngoáy bút. Cho nên phải nói rằng một kẻ không chống cộng, tức là không chống lại tụi VGCS thời kỳ trước 75 mà chỉ vì trot định hướng sai lầm nên con đường VINH THÂN, PHÌ DA bị nghẻn lối vậy.
(Hết bài viết về Thế Huy. Ngày Mai CKV sẽ phân tích bài “CHIẾC ÁO MẶC NGOÀI của LÃO MÓC)
Ngày 20 Tháng 8, 2013
Chính Khí Việt
No comments:
Post a Comment